(Đã dịch) Chương 1522
— Bố La Đặc tiền bối, ngài…
Thấy Bố La Đặc kích động như vậy, Kiệt Sâm chợt ngẩn người, rồi lại nở một nụ cười.
— Ngươi còn cười được sao, ngươi thật là…
Bố La Đặc hiện rõ vẻ mặt tiếc rèn sắt không thành thép, tức giận đến run rẩy cả người.
— Bố La Đặc tiền bối, tuy ta đã thăng cấp thần cảnh, nhưng ta không hề hấp thu pháp tắc thần liên mà ngài đã đưa.
Kiệt Sâm lên tiếng nói.
— Cái gì?
Bố La Đặc sửng sốt nói:
— Ngươi không hấp thu pháp tắc thần liên ta đưa cho ngươi sao?
Hắn nghi hoặc nhìn về phía Kiệt Sâm, đồng thời, thần thức cường đại lập tức tràn ngập khắp thân thể Kiệt Sâm. Với thực lực và kiến thức uyên thâm của mình, hắn dễ dàng cảm nhận được khí tức hỏa hệ sát lục tỏa ra từ người Kiệt Sâm, tự nhiên hiểu rõ mấu chốt để Kiệt Sâm thành thần.
— Ngươi… ngươi đã lĩnh ngộ Sát Lục áo nghĩa từ hỏa hệ áo nghĩa? Dựa vào Sát Lục áo nghĩa mà trở thành Hỏa hệ Linh Thần?
Trong mắt Bố La Đặc bùng lên tinh quang chói lọi, khó tin kêu lên.
— Vâng!
Kiệt Sâm khẽ gật đầu.
— Không thể tưởng tượng nổi, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Bố La Đặc nhìn Kiệt Sâm, liên tục thốt lên hai câu cảm khái:
— Trước đây khi ngươi rời đi, mới chỉ vừa tấn cấp Thánh Linh Sư đỉnh phong, sự lĩnh ngộ hỏa hệ áo nghĩa vẫn còn vô cùng non nớt. Vậy mà nay, chưa đầy hai năm, ngươi đã hoàn toàn lĩnh ngộ được Sát Lục áo nghĩa? Tốc độ tu luyện và đột phá như thế này còn vượt xa rất nhiều thiên tài tuyệt thế mà ta từng gặp.
Bố La Đặc kích động thốt lên.
— Xem ra Thần Vương bệ hạ đã không chọn lầm người. Có lẽ sẽ có một ngày, ngươi đạt được đến yêu cầu của ngài.
Bố La Đặc lại cảm khái nói.
— Đúng rồi, Kiệt Sâm, lần này ngươi tìm đến ta có chuyện gì chăng?
Sau một lúc cảm thán, Bố La Đặc cuối cùng cũng hỏi vào chuyện chính.
— Bố La Đặc tiền bối, sự việc là như thế này…
Kiệt Sâm thuật lại việc ba người Tư Nại Phổ Sa Đặc xuất hiện trên đại lục.
— Cái gì? Trên đại lục lại xuất hiện cường giả Thần cấp?
Sắc mặt Bố La Đặc trầm xuống.
Kiệt Sâm gật đầu.
— Bố La Đặc tiền bối, ngài đã từng nói với ta rằng vì Tư Đặc Ân tiền bối phong ấn toàn bộ đại lục, cường giả Thần cấp của Thiên Thần Giới không cách nào tiến vào Tư Đặc Ân đại lục. Nhưng vì sao hiện tại lại có cường giả Thần cấp xuất hiện? Lần này chỉ là Hạ Vị Linh Thần, ta sợ lỡ như tiếp theo có địch nhân mạnh hơn nữa xuất hiện, vậy thì…
Sắc mặt Kiệt Sâm vô cùng ngưng trọng.
— Vậy thì chuyện xảy ra lần này là do nguyên nhân phong ấn rung chuyển vừa rồi ư…
Bố La Đặc trầm tư một lúc, miệng thì thào, sắc mặt âm trầm vô cùng khó coi.
Hắn đưa mắt nhìn sang Kiệt Sâm, nghiêm túc nói:
— Kiệt Sâm, ta từng nói phong ấn của đại nhân sẽ khiến cường giả Thiên Thần Giới không thể đột phá mà xuất hiện trên Tư Đặc Ân đại lục. Thế nhưng hiện tại, ta hoài nghi phong ấn của đại nhân đã có chút tổn hại, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ không còn cách nào tiếp tục thủ hộ được Tư Đặc Ân đại lục.
— Cái gì?
Kiệt Sâm nhíu mày kêu lên.
— Ngươi đi theo ta.
Bố La Đặc không nói thêm lời nào, chỉ trực tiếp phất tay.
— Hô…
Một cỗ lực lượng cường đại khó thể chống cự lập tức bao trùm lấy Kiệt Sâm. Cỗ lực lượng này mạnh mẽ đến mức một Hạ Vị Linh Thần như Kiệt Sâm cũng không cách nào nhúc nhích dù chỉ một chút, trực tiếp bị dẫn vào trong hư không.
Đó là một không gian cổ quái, từng đạo lực lượng ngũ sắc không ngừng tán dật ra, trông khác biệt so với hư không Tư Đặc Ân đại lục. Trước kia, Kiệt Sâm chưa từng thấy một không gian quỷ dị như vậy.
Kiệt Sâm biết rõ Bố La Đặc sẽ không tổn hại mình, nên cũng không phản kháng, mặc cho Bố La Đặc mang đi. Họ lao nhanh về phía không gian vô tận kia, sau một lúc lâu, ngay đoạn cuối của không gian loạn lưu, một không gian thật sự thần bí xuất hiện.
Đó là một không gian vô cùng bí ẩn, tràn ngập ngũ sắc hào quang sáng lạn. Từng đạo ngũ sắc quang mang hình thành kết cấu như tấm lưới đan xen dày đặc, hoàn toàn phong tỏa cả hư không nơi đây.
Mà ngay trung tâm khối ngũ sắc quang mang, một khối Ngũ Sắc Thần Thạch đang yên lặng lơ lửng. Chiếc lưới ngũ sắc quang mang kia tỏa ra từ bên trong Ngũ Sắc Thần Thạch.
Khí tức cường đại cùng quang tuyến mênh mông phát tán từ không gian thần bí đó khiến Kiệt Sâm có chút há hốc mồm, trong lòng tràn đầy rung động.
— Kiệt Sâm, nơi này là nơi năm xưa Thần Vương bệ hạ bố trí phong ấn. Ngũ Sắc Thần Thạch kia là vị diện chi tâm ngưng kết của Tư Đặc Ân đại lục, chính là hạch tâm của phong ấn. Còn những ngũ sắc quang tuyến kia là giao điểm liên kết các bình chướng trên đại lục, thông qua đó khống chế từng hàng rào không gian của đại lục. Chính vì sự hiện hữu của chúng mà bình chướng của vị diện Tư Đặc Ân đại lục trở nên vô cùng chắc chắn, hơn nữa còn được pháp tắc chí cao ước thúc, khiến cho cường giả từ vị diện cao đẳng Thiên Thần Giới không cách nào đột phá bình chướng để tiến vào vị diện cấp thấp như Tư Đặc Ân đại lục.
— Hoa hoa…
Ngay khi Bố La Đặc còn đang giảng giải, Ngũ Sắc Thần Thạch ở trung tâm đột nhiên rung lên nhè nhẹ. Ngũ sắc quang tuyến trong không gian thần bí chao đảo, lắc lư dữ dội, đại lượng ngũ sắc quang tuyến không ngừng rung chuyển, dường như có thể đứt gãy bất cứ lúc nào.
— Đây là…
Trên mặt Kiệt Sâm lộ rõ vẻ giật mình.
Chưa đợi Kiệt Sâm nói thêm lời nào, không gian thần bí chậm rãi khôi phục lại vẻ bình tĩnh.
— Kiệt Sâm, ngươi cũng đã nhìn thấy, tuy lúc trước Thần Vương bệ hạ đã thiết lập phong ấn cường đại, nhưng bất luận là phong ấn gì đều cần năng lượng để vận hành. Hiện tại, trải qua vài vạn năm tiêu hao, phong ấn của Thần Vương bệ hạ đã bắt đầu suy yếu. Hơn nữa, bên Thiên Thần Giới, đám người Hắc Ám Thần Vương vẫn không ngừng tìm cách phá vỡ phong ấn, cho nên phong ấn của Thần Vương bệ hạ e rằng sẽ không còn kiên trì được bao lâu nữa.
— Vừa rồi, vị diện chi tâm từng bị chấn động mạnh, thậm chí làm cho ngũ sắc quang tuyến kết nối các hàng rào không gian cũng bị tổn hại không ít. Cho dù ta đã kịp thời chữa trị, nhưng trong khoảng thời gian đó, ta nghĩ ba người kia đã nhân cơ hội đột phá bình chướng mà đến được Tư Đặc Ân đại lục.
Trong mắt Bố La Đặc tràn đầy nỗi sầu lo.
Chân mày Kiệt Sâm cũng cau chặt lại, hắn nghi hoặc hỏi:
— Bố La Đặc đại nhân, nếu ngài đã có thể chữa trị phong ấn này, vì sao không khôi phục lại hoàn toàn phong ấn?
— A…
Bố La Đặc không khỏi nở nụ cười, nhưng trong nụ cười lại tràn đầy vẻ bất đắc dĩ:
— Tuy ta có thể chữa trị phong ấn, nhưng đó chỉ là lợi dụng lực lượng bổn nguyên của bản thân để ức chế sự tổn hại của nó mà thôi, không cách nào chữa trị hoàn toàn. Hơn nữa, trước kia ta từng bị trọng thương, tuy qua nhiều năm vẫn không thể trị dứt điểm. Lại thêm việc nhiều lần chữa trị phong ấn, nên lực lượng bổn nguyên của ta đã không còn lại được bao nhiêu. Ta đoán chừng không bao lâu nữa, tối đa không quá mười năm, phong ấn của Thần Vương bệ hạ sẽ hoàn toàn mất đi hiệu lực!
Bản chuyển ngữ này là thành quả lao động riêng của truyen.free.