(Đã dịch) Dược Thần - Chương 1502
Đập phá sạch sẽ mọi thứ trong tẩm cung có thể ném vỡ, Sắt Cát Âu thở hổn hển dừng lại. Mắt hắn đỏ ngầu, mồ hôi đầm đìa khắp người, thân thể run rẩy.
"Linh Dược Sư Tháp quá ghê tởm, tên Kiệt Sâm kia thật đáng hận!" Sắt Cát Âu nghiến răng nghiến lợi nói.
Hắn giận! Nhưng hắn lại cảm thấy thật vô lực.
"Vì sao, tại sao lại như vậy?" Trong lòng Sắt Cát Âu đau khổ phẫn nộ: "Đế quốc Khai La từ khi khai quốc đến nay, sừng sững sáu ngàn bảy trăm năm trên đại lục, thế mà đến tay ta lại sắp bị diệt quốc. Thánh chủ Tư Đặc Lí Nhĩ vẫn lạc, Thiên Thần Cung lại thông đồng với Linh Dược Sư Tháp, tại sao?"
Sắt Cát Âu tức giận mắng to, nhưng hắn cũng chỉ có thể mắng.
Từ sau khi chiến tranh bùng nổ trên đại lục, đối mặt với quân đội liên minh của các thế lực lớn như Linh Dược Sư Tháp dồn dập tiến tới, Sắt Cát Âu hoàn toàn không có biện pháp đối phó. Tất cả thánh cấp cửu giai cường giả trong đế quốc đều như thể bốc hơi khỏi thế gian, không một ai tìm thấy, cũng chẳng một ai chịu đứng ra đối kháng.
Mà Thánh Địa của đế quốc, vốn còn thuần phục Sắt Cát Âu, ngay lúc mới bắt đầu chiến tranh đã bị cường giả của mấy thế lực lớn đến tiêu diệt.
Điều làm Sắt Cát Âu tuyệt vọng chính là sự phản bội của Thiên Thần Cung. Thiên Thần Cung cách đế đô không xa, có rất nhiều cường giả, nhưng từ sau khi chiến tranh bắt đầu vẫn không chịu ra mặt. Ngay cả sứ giả mà hắn phái đi cũng không gặp được ai, thậm chí chính bản thân hắn tự mình đến bái phỏng cũng bị cự tuyệt bên ngoài Thiên Thần Cung.
Hắn chỉ có thể điều động duy nhất là quân đội đế quốc.
Nhưng trong tình cảnh không có cường giả trấn giữ, quân đội đế quốc căn bản không phát huy được tác dụng gì, không ngừng thất thủ bại trận.
"Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ Khai La đế quốc của ta thật sự phải diệt vong sao?" Sắt Cát Âu không biết nên làm thế nào mới tốt.
"Sớm biết như vậy, năm đó… năm đó ta nên giết chết Vưu Lợi Á, diệt tộc Đạo Tư gia tộc, đánh chết tên Kiệt Sâm kia!" Sắt Cát Âu nghiến răng gào rú, trong lòng tràn đầy hối hận.
Kể từ khi biết được thánh chủ Tư Đặc Lí Nhĩ vẫn lạc, Linh Dược Sư Tháp cùng các thế lực đỉnh cấp liên thủ, đa phần các cường giả trong Khai La đế quốc đều âm thầm đầu phục Linh Dược Sư Tháp. Cho dù không đầu nhập thì cũng không ai chịu đứng ra.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết rõ hiện tại Kiệt Sâm đã là đại lục đệ nhất cường giả, căn bản không có một người nào có thể ngăn cản được uy phong của hắn.
"Một năm, tối đa không hơn một năm…" Trên mặt Sắt Cát Âu lộ ra nụ cười khổ sở: "Đế quốc thành lập mấy ngàn năm, lại phải diệt vong trên tay Sắt Cát Âu ta…"
Sắt Cát Âu cũng biết, tuy hắn vẫn còn chống cự nhưng chuyện đế quốc diệt vong chỉ là chuyện sớm muộn.
Ngay khi Sắt Cát Âu cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, đột nhiên một thanh âm lãnh đạm vang lên bên tai hắn.
"Ai?" Trong lòng Sắt Cát Âu giật thót, sợ hãi đến mức sắc mặt tái nhợt.
Đừng xem hắn là hoàng đế đế quốc, được nuông chiều từ bé, nhưng trên thực tế Sắt Cát Âu cũng là đế linh sư. Đây cũng là nguyên nhân khi còn là tứ hoàng tử hắn có thể trổ hết tài năng trong số các vị hoàng tử để tranh giành ngôi vị hoàng đế.
Thế nhưng hiện tại có người xuất hiện bên trong tẩm cung của hắn, hắn lại hoàn toàn không hề phát giác. Thẳng tới khi đối phương lên tiếng hắn mới có cảm giác, trong lòng Sắt Cát Âu lập tức tràn ngập sợ hãi, trái tim không ngừng run rẩy.
Ý niệm đầu tiên trong lòng hắn chính là Linh Dược Sư Tháp phái thánh cấp cường giả đến ám sát hắn.
Trong nỗi sợ hãi, Sắt Cát Âu cuống quýt ngẩng đầu, sắc mặt tái nhợt nhìn lại chỗ phát ra thanh âm.
Trong tầm mắt của hắn có ba nam tử mặc trường bào màu đen đang lạnh lùng nhìn hắn. Trên thân thể ba người này tản ra khí tức vô cùng đáng sợ. Điều làm Sắt Cát Âu sợ hãi nhất là nam tử đầu lĩnh, không thấy người kia có khí thế lăng lệ ác liệt gì phát ra, đối phương chỉ đưa mắt nhìn sang đã làm Sắt Cát Âu cảm thấy linh hồn của mình như muốn rách nát.
Hắn đường đường là hoàng đế Khai La đế quốc, một trong bốn đế quốc lớn, hắn cũng không muốn chết. Thoáng chốc hắn cơ hồ muốn kêu to để thị vệ ngoài cửa xông vào.
Nhưng không đợi hắn hô lên thành tiếng, động tác của hắn đột nhiên ngừng lại, trên mặt lộ ra nụ cười khổ.
Cho dù có gọi thị vệ từ ngoài đi vào, cho dù gọi hết thị vệ bên trong hoàng cung thì lại làm gì được đây? Nếu Linh Dược Sư Tháp muốn trực tiếp ám sát hắn, khẳng định phải điều động cường giả đỉnh phong nhất. Khí tức trên người tán dật đã làm cho hắn không tự chủ được phải run rẩy, ngay cả linh hồn cũng sợ hãi. Đừng nói là Thánh Địa của đế quốc đã bị diệt, không có cường giả cửu giai giúp mình ra mặt, cho dù Thánh Địa còn chưa diệt, những thủ hộ giả của đế quốc vẫn còn, Sắt Cát Âu cũng không tin bọn họ là đối thủ của ba người trước mặt.
Điểm ấy, Sắt Cát Âu vẫn phải có ánh mắt nhìn nhận.
"Các ngươi là ai?" Trước cục diện hẳn phải chết, Sắt Cát Âu bình tĩnh trở lại: "Cho dù Linh Dược Sư Tháp muốn lấy mạng của ta, ta cũng thật muốn biết rốt cuộc người giết chết ta là ai?"
"Muốn biết rõ người giết ngươi là ai?" Trong ba người, kẻ đứng bên trái phía sau cười lạnh đáp lời: "Chúng ta không phải tới giết ngươi!"
"Không phải tới giết ta sao? Ha ha…" Sắt Cát Âu đột nhiên bật cười, gương mặt chợt ửng hồng như có bệnh: "Các ngươi xem ta là kẻ ngu ngốc sao? Không giết ta lại xâm nhập vào tẩm cung của ta, các ngươi chẳng lẽ tới tìm ta uống trà hay sao? Ha ha…"
Sắt Cát Âu cố nén sợ hãi giả vờ cười to nói.
"Sắt Cát Âu, ngươi nghe cho rõ ràng." Nam tử đứng bên phải phía sau cười lạnh nói: "Hôm nay ba người chúng ta tới nơi này cũng là cơ duyên của ngươi, và của cả Khai La đế quốc."
"Đúng vậy!" Nam tử bên trái cũng cười lạnh: "Đại nhân của chúng ta hôm nay tới nơi này là chuẩn bị một con đường sống cho ngươi, cũng cho Khai La đế quốc một con đường sống. Chỉ cần ngươi phụng sự ��ại nhân của chúng ta làm quốc sư của đế quốc, chuyên tâm hoàn thành mỗi mệnh lệnh của đại nhân, chúng ta sẽ giúp ngươi bảo trụ ngôi vị hoàng đế Khai La đế quốc, đương nhiên cũng sẽ giúp ngươi giải quyết cuộc chiến với Linh Dược Sư Tháp!"
Sắt Cát Âu vốn đang cảm thấy vô cùng hoảng sợ nghe vậy chợt sững sờ. Hắn có chút ngỡ ngàng.
"Thế nào, chẳng lẽ ngươi còn không đáp ứng? Nếu như ngươi muốn chết, chúng ta không ngại thỏa mãn yêu cầu này của ngươi." Nam tử bên trái không nhịn được phẫn nộ quát.
Hai người bọn họ đều là cường giả bán thần đỉnh phong, chỉ còn kém một bước đã là thần cấp. Đừng xem bọn họ ở trên Tư Đặc Ân đại lục có thể xem là cường giả đỉnh phong nhất, nhưng ở Thiên Thần Giới, bọn họ còn chưa thành thần chỉ có thể được xem như chiến sĩ bình thường nhất.
Ở Thiên Thần Giới, thánh linh sư cửu giai cơ hồ là người bình thường, mà cường giả bán thần có thể xưng là chiến sĩ, nhưng cũng là chiến sĩ yếu nhất, thật giống như binh sĩ trên Tư Đặc Ân đại lục.
Thiên Thần Giới vô cùng hỗn loạn, toàn bộ các thế lực quan hệ rắc rối khó gỡ, tuyệt địa trùng trùng điệp điệp, mỗi ngày đều có rất nhiều người vẫn lạc, bị đánh chết. Những cường giả bán thần như bọn họ mỗi người đều sống nơm nớp lo sợ bị người khác giết chết. Các thế lực nếu phát sinh chiến tranh, những cường giả bán thần chỉ là vật hi sinh, có chết cũng không ai để ý.
Bởi vậy tại Thiên Thần Giới, mỗi cường giả bán thần đều chỉ muốn đột phá thần cấp. Dù cho linh thần hạ vị ở Thiên Thần Giới có địa vị không cao, nhưng vẫn tốt hơn rất nhiều so với những bán thần như bọn họ. Nhưng chính bởi vì như thế nên cấp bậc bán thần chém giết luôn thảm thiết nhất, số người vẫn lạc cũng là nhiều nhất.
Bởi vì bình thường mà nói, cường giả có thiên phú nếu như có thể thành thần trong những năm tháng dài đằng đẵng buồn tẻ cũng đã sớm thành thần rồi. Còn những cường giả bán thần đỉnh phong bởi vì không có thiên phú nên bị kẹt lại tại cảnh giới bán thần, không cách nào đột phá. Cho nên nếu như bọn họ muốn đột phá phải đánh chết những cường giả bán thần khác, hấp thu cảm ngộ pháp tắc của họ mới có thể tấn cấp.
Bởi vậy bán thần luôn chém giết lẫn nhau, luôn mong muốn trở thành thần.
Hiện tại bọn họ tiếp nhận mệnh lệnh may mắn đi tới Tư Đặc Ân đại lục. Bọn hắn thân là bán thần, có thể nói là cường giả đỉnh phong nhất trên Tư Đặc Ân đại lục, tâm tình của bọn hắn tự nhiên là thoải mái hơn trước rồi.
Trên thực tế, nếu như không phải có Tư Nại Phổ Sa Đặc là linh thần hạ vị ra mệnh lệnh, bọn hắn đã sớm hoành hành ngang ngược, muốn làm gì thì làm trên Tư Đặc Ân đại lục.
"Ba vị đại nhân, ý các ngươi muốn nói… để cho ta cung phụng các ngươi, các ngươi sẽ giúp ta giải quyết uy hiếp của Linh Dược Sư Tháp? Bảo trụ ngôi vị hoàng đế của ta?" Trên mặt Sắt Cát Âu lộ ra vẻ kích động, khó thể tin cùng mừng rỡ.
"Thế nào, chẳng lẽ ngươi không muốn?" Nam tử áo đen cười lạnh nói.
"Không… không phải, ba vị đại nhân, ta chỉ là quá kích động, cho nên có chút không dám tin tưởng." Sắt Cát Âu vội vàng nói: "Ba vị đại nhân, chỉ cần các ngươi thay ta giải quyết uy hiếp của Linh Dược Sư Tháp, bảo trụ Khai La đế quốc cùng thân phận địa vị của ta, các ngươi muốn ta làm gì cũng có thể!"
Giờ phút này trong lòng Sắt Cát Âu có loại cảm giác như thể chiếc bánh từ trên trời rơi xuống trúng đầu hắn.
Khai La đế quốc trong cuộc chiến tranh toàn đại lục liên tiếp bại lui, không bao lâu nữa toàn bộ thủ đô đế quốc sẽ bị thế lực Linh Dược Sư Tháp công chiếm xâm lấn. Nhưng hiện tại đột nhiên có ba gã cường giả xuất hiện nói có thể giúp hắn ngăn trở Linh Dược Sư Tháp tiến công, nỗi kích động trong lòng Sắt Cát Âu quả thật không cách nào dùng ngôn ngữ để mà hình dung.
Đáp ứng liền có thể bảo toàn đế quốc cùng thân phận địa vị của mình, không đáp ứng không bao lâu nữa ngay cả chính hắn cũng phải chết, hắn còn có gì không làm được.
"Rất tốt!" Trên mặt ba người Tư Nại Phổ Sa Đặc lộ ra vẻ mỉm cười.
"Bất quá ba vị đại nhân, Kiệt Sâm của Linh Dược Sư Tháp hiện tại là người mạnh nhất trên đại lục, ngay cả cường giả cấp bậc bán thần cũng bị hắn đánh chết, ta lo lắng…" Sắt Cát Âu cẩn thận nói.
"Hừ, ngươi cứ yên tâm là được. Ngươi chỉ cần hoàn thành mệnh lệnh của chúng ta, còn chuyện khác không cần nhúng tay!" Nam tử bên trái hừ lạnh nói.
"Dạ dạ, phải…" Sắt Cát Âu liên tục gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ khó xử: "Ba vị đại nhân, ta có thể đưa ra một yêu cầu…"
"Có yêu cầu gì?" Trong đó có một người nhíu mày không vui.
"Là như thế này, ở gần đế đô Khai La đế quốc có một Thiên Thần Cung. Vốn là nơi thủ hộ của Khai La đế quốc chúng ta, không nghĩ tới cung chủ Thiên Thần Cung lại đi đầu phục Linh Dược Sư Tháp. Ta muốn mời ba vị đại nhân tiêu diệt Thiên Thần Cung, xem như cho Linh Dược Sư Tháp một đả kích nặng nề…" Sắt Cát Âu nghiến răng lên tiếng, đối với Thiên Thần Cung trong lòng hắn tràn đầy phẫn nộ cùng cừu hận.
"Cung chủ Thiên Thần Cung? Hừ, nhân vật tầm thường nào mà cũng dám tự xưng là thiên thần? Quả thật là làm càn!" Tư Nại Phổ Sa Đặc hừ lạnh: "Bác Nhĩ Đốn, chuyện này ngươi đi giải quyết đi!"
"Dạ!" Bác Nhĩ Đốn cung kính lên tiếng, ánh mắt nhìn qua Sắt Cát Âu: "Thiên Thần Cung kia ở địa phương nào?"
"Ba vị đại nhân, cung chủ Thiên Thần Cung Phi Ly Á là thánh linh sư đỉnh phong. Các ngươi chỉ đến một người có phải có chút…" Sắt Cát Âu cẩn thận nhìn ba người lên tiếng hỏi.
"Ngươi chỉ cần nói ra vị trí của Thiên Thần Cung là được rồi, những chuyện khác ngươi không cần quản!" Thần sắc Bác Nhĩ Đốn hơi khó chịu.
"Dạ dạ, vị đại nhân này, Thiên Thần Cung cách đế đô mấy trăm dặm phía tây, trên một ngọn núi…" Sắt Cát Âu mô tả vị trí của Thiên Thần Cung cho Bác Nhĩ Đốn.
"Hô…" Biết rõ phương vị, thân hình Bác Nhĩ Đốn lập tức biến mất bên trong tẩm cung.
Cách đế đô Khai La đế quốc mấy trăm dặm.
Nơi này là một ngọn núi xuyên thẳng trời cao, cả ngọn núi quanh năm mây mù lượn lờ. Trên đỉnh núi có tòa cung điện thật lớn sừng sững đứng vững, giống như đang ở trong tiên cảnh, tạo cho người ta cảm giác vô cùng thần bí.
Nơi đây chính là Thiên Thần Cung thần bí nhất trong suy nghĩ của những cường giả đỉnh cấp Khai La đế quốc.
"H��…" Giờ phút này ở một địa phương cách Thiên Thần Cung vài dặm, trên hư không đột nhiên xé rách, một thân ảnh mặc trường bào màu đen đột ngột xuất hiện trên bầu trời.
"Nơi này chính là Thiên Thần Cung? Địa phương không tệ, nhưng chỉ là một thánh linh sư cửu giai đỉnh phong cũng dám tự xưng thiên thần, xem Thiên Thần Giới chúng ta trở thành cái gì? Cũng được, hôm nay để cho ta hủy diệt Thiên Thần Cung này cho xong đi!" Khóe môi Bác Nhĩ Đốn hiện ra nụ cười lạnh, chợt phất tay…
Oanh long long! Thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, linh nguyên tố trong thiên địa nhanh chóng tụ tập. Trên bầu trời Thiên Thần Cung liền xuất hiện một đám mây màu xanh.
"Chuyện gì vậy?"
"Đã xảy ra chuyện gì…"
Hiện tại Phi Ly Á không có mặt bên trong Thiên Thần Cung, những ngày này nàng vẫn ở lại Linh Dược Sư Tháp. Chỉ có phó cung chủ La Toa Tư đang ở trong cung tu luyện cùng quản lý công việc trong cung.
Cảm nhận được thiên địa nguyên tố đột nhiên biến hóa, La Toa Tư vội vàng lao ra cung điện ngẩng đầu nhìn lên trời. Chẳng những là nàng, vô số đệ tử của Thiên Thần Cung cùng thị nữ đều cảm nhận được uy áp đáng sợ trên không bao trùm, đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
"Hừ!" Cách đó không xa phía chân trời, Bác Nhĩ Đốn cười lạnh một tiếng, bàn tay mạnh mẽ chụp xuống.
"Oanh!" Phảng phất như tiếng sấm nổ vang rền, đám mây màu xanh ẩn chứa uy áp đáng sợ trực tiếp cuồn cuộn ập xuống.
Đám mây màu xanh giáng lâm, toàn bộ đệ tử bên trong Thiên Thần Cung hoảng sợ phát hiện đám mây kia chính là từng luồng phong bạo đáng sợ. Những luồng sáng xanh hình thành lưỡi dao gió mang theo hào quang pháp tắc trực tiếp phủ chụp xuống Thiên Thần Cung bên dưới.
Mọi tình tiết gay cấn tiếp theo của thiên truyện này đều được độc quyền hé mở tại truyen.free, nơi chất lượng bản dịch luôn được đặt lên hàng đầu.