(Đã dịch) Dược Thần - Chương 150
Đồ xấu xí kỳ dị kia, ngươi lên đây xem náo nhiệt gì? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn ca ca sủng hạnh ngươi một chút sao? Ha ha, đáng tiếc ngươi quá xấu rồi. Mẹ kiếp, Kiệt Sâm đúng là cũng lạ thật, rõ ràng còn chuyên đi chọn loại người như ngươi, khẩu vị quả thực đặc biệt nha, ha ha…
Thấy Khắc Lôi Nhã lao tới, Đan Trữ Đốn tiện tay vung lên một tát.
– Khắc Lôi Nhã, cẩn thận đó…
Cơ Lệ kinh hãi thốt lên một tiếng thét.
Đan Trữ Đốn tuy rằng chỉ mới mười tám tuổi, nhưng nhờ được gia tộc bồi dưỡng, hiện đã đạt tới thực lực Linh sĩ trung cấp. Khắc Lôi Nhã chỉ là một thị nữ bình thường, làm sao có thể chống lại Đan Trữ Đốn? E rằng còn chưa kịp chạy đến trước mặt hắn đã bị một cái tát của Đan Trữ Đốn đánh bay.
Phanh!!!
Một tiếng vang thật lớn phát ra, Khắc Lôi Nhã dưới một kích này của Đan Trữ Đốn trùng điệp ngã xuống đất. Thế nhưng, điều khiến tất cả mọi người ở đây kinh ngạc chính là, Đan Trữ Đốn tuy là Linh sĩ trung cấp, nhưng cũng đồng thời bị Khắc Lôi Nhã đẩy lùi hai bước, mất thăng bằng rồi ngã phịch xuống đất.
– Điều này sao có thể?
Trong đầu mọi người đều kinh hô.
– Con đĩ thối tha, ngươi muốn chết!
Đan Trữ Đốn gào thét phẫn nộ, cả người mạnh mẽ nhảy lên, linh lực trong cơ thể bỗng nhiên bộc phát, xông về phía Khắc Lôi Nhã, người đang nhìn hắn chằm chằm với ánh mắt quật cường. Hắn giận dữ hét:
– Ta muốn giết ngươi!
Việc Khắc Lôi Nhã đẩy ngã mình lúc trước đã khiến Đan Trữ Đốn nổi giận.
– Không!
Cơ Lệ thét lên một tiếng kinh hãi, hai tay không tự chủ được che đi đôi mắt mình, không dám nhìn xuống.
Mà đôi con ngươi màu bạc của Khắc Lôi Nhã thì kiên cường nhìn chằm chằm vào Đan Trữ Đốn đang hùng hổ lao đến, trong mắt không hề có chút sợ hãi nào.
– Hô!
Ngay tại thời điểm nắm đấm của Đan Trữ Đốn sắp đánh trúng Khắc Lôi Nhã thì một tiếng xé gió vang lên, một bóng người như thiểm điện xuất hiện trước mặt Khắc Lôi Nhã, một tay bắt lấy nắm đấm do Đan Trữ Đốn ngưng tụ.
– Kẻ nào dám quản chuyện tốt của bổn thiếu gia…
Cảm thấy cổ tay truyền đến cơn đau nhức kịch liệt, Đan Trữ Đốn nổi giận mắng lớn. Nhưng khi hắn nhìn thấy người đứng trước mặt mình là ai, tiếng mắng chửi đang tuôn trào bỗng nhiên khựng lại.
Kiệt Sâm không để ý đến Đan Trữ Đốn, ánh mắt đã rơi vào người Khắc Lôi Nhã, trong thần sắc mang theo sự ân cần ôn nhu nói:
– Khắc Lôi Nhã, ngươi không sao chứ?
Những gì đã xảy ra trước đó Kiệt Sâm đều nhìn thấy từ xa. Hắn thật không ngờ, khi lâm nguy, thiếu nữ trước mặt mình đây, người ngay cả nói chuyện cũng ngượng ngùng không thôi, lại có thể bộc phát ra dũng khí và sức mạnh lớn đến thế.
– Kiệt Sâm thiếu gia, ta không sao.
Dưới ánh mắt quan tâm của Kiệt Sâm, Khắc Lôi Nhã thẹn thùng cúi đầu khẽ nói.
– Kiệt Sâm thiếu gia!
Cơ Lệ đứng một bên lúc này cũng mở mắt ra, trong miệng mừng rỡ pha lẫn kinh ngạc thốt lên.
Kiệt Sâm nhẹ gật đầu, ánh mắt lạnh lùng ngay sau đó đã rơi vào Đan Trữ Đốn.
– Kiệt Sâm, ngươi muốn làm gì, còn không mau buông tay ta ra!
Cổ tay phải của Đan Trữ Đốn bị Kiệt Sâm bóp chặt, mặc cho hắn có phát lực thế nào cũng không thể giãy giụa. Hắn cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng của Kiệt Sâm thì mạnh miệng hô lớn.
– Muốn làm gì sao?
Kiệt Sâm khẽ cười một tiếng, sau đó:
Bốp! Một tiếng, một cái tát của Kiệt Sâm hung hăng giáng thẳng vào mặt Đan Trữ Đốn, cái tát này trực tiếp đánh bay Đan Trữ Đốn ra ngoài.
– Ngươi dám đối với ta như vậy ư?! Kiệt Sâm ngươi điên rồi, ta nói cho ngươi biết…
Đan Trữ Đốn chật vật từ trên mặt đất đứng lên, trong miệng phun ra một cái răng, hai mắt đỏ ngầu giận dữ hét.
“Bốp!” một tiếng, Kiệt Sâm lại hung hăng tát thêm một cái vào mặt Đan Trữ Đốn, lần nữa đánh bay hắn ra ngoài. Bởi vậy, Đan Trữ Đốn giữa không trung trực tiếp hộc ra một ngụm máu tươi.
Sau khi rơi xuống đất, trên mặt Đan Trữ Đốn xuất hiện đôi má sưng phồng như bánh bao, có thể nhìn thấy rõ tốc độ bầm tím bằng mắt thường.
– Lần này chỉ là một lời cảnh cáo, sau này người của ta các ngươi đừng có động vào. Nếu không, trong gia tộc ai cũng không thể bảo vệ được các ngươi.
Ngữ khí lạnh như băng của Kiệt Sâm vang lên trong hoa viên như là lời tuyên án của thẩm phán, ánh mắt hắn lạnh lùng quét qua tất cả đệ tử gia tộc ở đây.
Dưới ánh mắt sắc bén, lạnh lẽo của Kiệt Sâm soi mói, những đệ tử gia tộc này câm như hến, không dám phát ra một chút âm thanh nào.
Kiệt Sâm chính là nhân vật từng dễ dàng đánh bại Khải Lợi đ��i ca, một Linh Sư cao cấp tam giai tại luyện võ tràng. Trong lòng đám đệ tử gia tộc này đều biết, cho dù là tất cả người nơi đây cùng lên một lượt cũng không thể nào là đối thủ của Kiệt Sâm, Đan Trữ Đốn chính là tấm gương tốt nhất.
Nhìn bóng lưng Kiệt Sâm đang chắn trước mặt mình, trong lòng Khắc Lôi Nhã đột nhiên sinh ra một tia tình cảm khó hiểu. Câu nói kia "Sau này người của ta các ngươi đừng động vào" khiến cho trong mắt Khắc Lôi Nhã, bóng lưng Kiệt Sâm trong nháy mắt trở nên vô cùng lớn lao, đó là một loại cảm giác vô cùng yên ổn như được trở về nhà, được mẫu thân ôm ấp.
– Chúng ta đi thôi!
Kiệt Sâm dứt lời, ánh mắt hắn rơi vào người Khắc Lôi Nhã và Cơ Lệ trong nháy mắt trở nên ôn hòa, sau đó lập tức hướng về biệt viện của mình đi đến.
Mấy vị thiếu gia trong gia tộc lập tức như gặp quỷ, vội vã tản ra nhường một con đường lớn, trong ánh mắt nhìn Kiệt Sâm tràn đầy sợ hãi.
Vì hai người thị nữ, Kiệt Sâm này rõ ràng không chút do dự đánh cho thiếu gia dòng chính gia tộc một trận, ra tay không hề chần chờ, quá kinh khủng, thật sự quá kinh khủng. Kiệt Sâm chẳng lẽ không sợ sự chế tài của gia tộc sao?
Tất cả thiếu niên ở đây nhìn cảnh tượng này mà tim đập thình thịch.
Một bên, Vi Ân từ xa nhìn thủ đoạn dứt khoát lưu loát của Kiệt Sâm, trên mặt lộ ra một tia tươi cười, khẽ lẩm bẩm nói:
– Có một thiếu gia bao che khuyết điểm như vậy, tựa hồ cũng không tệ nhỉ!
Trong tiếng lẩm bẩm, Vi Ân quay người đuổi theo Kiệt Sâm đang đi xa.
– Kiệt Sâm thiếu gia!
Trong viện của Kiệt Sâm, Khắc Lôi Nhã cùng Cơ Lệ giờ phút này cúi đầu, không dám lên tiếng. Khắc Lôi Nhã thì không hiểu, còn Cơ Lệ thì biết rõ, hành vi lúc trước của Kiệt Sâm đã mang đến cho hắn bao nhiêu phiền toái trong gia tộc. Nghĩ đến nguyên nhân gây ra là do chính mình, trong lòng Cơ Lệ liền cảm thấy một tia áy náy.
Mà Khắc Lôi Nhã thì cái gì cũng đều không hiểu, chỉ biết cúi đầu, trong lòng thì như có một chú nai con đang bang bang nhảy loạn.
– Ha ha, không có việc gì rồi. Hai người các ngươi sau này có chuyện gì thì nói cho ta biết. Các ngươi nếu là thị nữ của ta, vậy thì là người của ta, ta phải bảo vệ an toàn của các ngươi. Ở trên đời này, ta là tuyệt đối sẽ không cho phép bất luận kẻ nào xúc phạm tới người của Kiệt Sâm ta.
Trong mắt Kiệt Sâm mang theo một tia ân cần.
Bản chuyển ngữ này là công sức của Truyen.free, dành tặng độc giả thân yêu.