Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

(Đã dịch) Dược Thần - Chương 1147

Trong hư không, linh lực cuồn cuộn như thủy triều dâng trào, giữa hàng trăm cường giả đang có mặt, hơn mười người hưng phấn gào thét, lao thẳng đến chỗ nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm.

Trên một góc bầu trời.

- Lạp Đạt Mạn Địch Tư trưởng lão, ta sẽ ngăn Vi Ân, ngươi cứ đối phó Kiệt Sâm!

Nhìn thấy cảnh tượng này, Tác Nhĩ Tư Khắc Á không khỏi nở nụ cười đắc ý, nói với Lạp Đạt Mạn Địch Tư rồi thân hình lao về phía Vi Ân. Vừa rồi hắn giao thủ với Kiệt Sâm đã sớm bị thực lực cường đại của Kiệt Sâm làm cho khiếp sợ, nên lập tức chuyển mục tiêu sang Vi Ân.

- Được!

Lạp Đạt Mạn Địch Tư chẳng nói nhiều lời, cười độc địa, lao về phía Kiệt Sâm.

Sát cơ vô tận rúng động khắp hư không, hai người Lạp Đạt Mạn Địch Tư cùng Tác Nhĩ Tư Khắc Á xông về hướng Kiệt Sâm và Vi Ân, nhưng không lập tức ra tay, mà có ý muốn kéo dài thời gian, đợi các tộc trưởng liên thủ tiêu diệt nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm xong mới từ từ xử lý Kiệt Sâm và Vi Ân.

Trên bầu trời, nhìn hơn mười đế linh sư xông đến chỗ nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư, Kiệt Sâm và Vi Ân chỉ lạnh lùng nhìn Lạp Đạt Mạn Địch Tư cùng Tác Nhĩ Tư Khắc Á nhưng hoàn toàn không có ý định ra tay.

- Ân?

Nhìn thấy vẻ trấn định của Vi Ân và Kiệt Sâm, chân mày Lạp Đạt Mạn Địch Tư không khỏi nhíu lại, không biết vì sao trong lòng hắn giờ phút này dấy lên một cảm giác bất an.

- Oanh long long…

Chỉ trong khoảnh khắc, hơn mười cường giả đã xông đến trước mặt nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm, thân mang linh lực cuồn cuộn, vung ra đủ loại vũ khí: trường kiếm, chiến đao, cự chùy, chiến phủ, linh tiên… ẩn chứa linh lực đáng sợ, ùng ùng đánh về phía sáu người.

Trong số hơn mười cường giả kia, dẫn đầu xông lên chính là tộc trưởng Bố Lạp Kỳ của Mã Gia gia tộc và tộc trưởng La A Mễ của Tạp Tạp Nhĩ gia tộc, cả hai đều là đế linh sư đỉnh phong. Hai người vung trường kiếm hỏa diễm cùng chiến đao đen kịt, bổ thẳng xuống hai người Ai Đức Mễ Tư và Tạp Tắc Nỗ Tư.

Sau lưng hai người, mấy đế linh sư cao cấp khác cũng xông về phía Lam Nguyệt Cổ Sâm, Tạp Tư Ốc Nhĩ cùng Mạc Ni Tạp và Lôi Nặc.

Lực lượng đáng sợ xé rách hư không, linh lực ngập trời phảng phất như cực quang tạo thành từng đợt sóng quang mang chói lọi, tràn ngập như nước lũ, bao trùm lấy tất cả mọi người.

- Mọi người coi chừng!

Vừa mới được cứu ra, Lôi Nặc không rõ thực lực của nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm nên vội vàng kêu lớn.

- Lôi Nặc bá phụ, không cần lo lắng, ngài bị trọng thương mới khôi phục cứ lui về phía sau, nhìn chúng ta biểu diễn là được!

Ở bên cạnh, Tạp Tắc Nỗ Tư cười lớn nói:

- Chư vị, chúng ta cùng so tài một chút, xem ai giải quyết đám người này nhanh nhất!

Tiếng cười hào sảng của Tạp Tắc Nỗ Tư vang vọng trên bầu trời Cơ Khắc Thành, lập tức xuất thủ.

- Oanh!

Đôi mắt hắn lạnh lùng nhìn tộc trưởng Bố Lạp Kỳ của Mã Gia gia tộc, trường kiếm vận chuyển quang mang đen trắng, nhắm thẳng vào người kia mà chém xuống. Một đạo kiếm quang kinh người bổ xuyên trời xanh, nhắm ngay Bố Lạp Kỳ mà chém tới, khí tức đáng sợ lan tỏa, khiến khắp hư không run rẩy, như sắp bị nghiền nát dưới cỗ uy áp kinh khủng ấy.

Trong ánh mắt của mọi người, trường kiếm trong tay Tạp Tắc Nỗ Tư trực tiếp chém lên trường kiếm trong tay Bố Lạp Kỳ tộc trưởng.

Không gian bỗng chốc trở nên tĩnh lặng, hư không xuất hiện một vết nứt không gian thật lớn, để lộ ra dòng chảy hỗn loạn đen kịt bên trong không gian, chỉ trong chốc lát đã biến mất không dấu vết.

Bố Lạp Kỳ cảm nhận có một luồng lực lượng đáng sợ không thể ngăn cản được đã va chạm mạnh vào trường kiếm trong tay mình.

- Ca ca ca…

Trường kiếm trong tay hắn thoáng chốc xuất hiện từng vết rạn nứt, linh lực hệ Hỏa của hắn lập tức tan nát, một luồng lực lượng đáng sợ không thể cản phá ngay lập tức truyền vào cơ thể Bố Lạp Kỳ.

Hai mắt Bố Lạp Kỳ lập tức trợn trừng, cơ thể hắn liền vỡ tung, máu tươi phun trào tung tóe.

- Không…

Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng trên bầu trời, sau một khắc…

- Bồng!

Không một tiếng động, toàn thân Bố Lạp Kỳ lập tức bị chấn thành bột mịn, hoàn toàn biến mất.

- Bố Lạp Kỳ…

Cùng Bố Lạp Kỳ dẫn đầu xông lên là tộc trưởng La A Mễ của Tạp Tạp Nhĩ gia tộc, nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt tràn ngập hoảng sợ, miệng phát ra tiếng rống kinh hãi.

Hắn dù thế nào cũng không nghĩ đến Bố Lạp Kỳ nổi danh ngang ngửa với mình lại bị đối phương một chiêu đánh chết, trong lúc nhất thời một nỗi sợ hãi khó thể kiềm chế lập tức lan tràn khắp lòng hắn, chiến đao trong tay không tự chủ được run rẩy.

Giờ khắc này, Ai Đức Mễ Tư ở đối diện hắn cũng đã xuất thủ.

Một vệt kiếm quang vàng rực sáng chói trong hư không, tựa như một đòn khai thiên lập địa, lấp đầy tầm mắt La A Mễ, trực tiếp chém xuống trên chiến đao trong tay hắn.

- Phanh!

Trong ánh mắt trợn trừng kinh hãi của La A Mễ tộc trưởng, chiến đao lập tức vỡ nát, một luồng cực quang vàng rực chói lọi lập tức cắt ngang thân thể hắn.

Thân thể La A Mễ bị một kiếm của Ai Đức Mễ Tư trực tiếp cắt thành hai nửa, máu tươi văng tung tóe khắp trời, nội tạng vương vãi, thân thể vô lực nặng nề rơi xuống dưới.

Cùng lúc đó, nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng đồng thời xuất thủ.

Vài luồng thánh uy khủng bố khó thể hình dung điên cuồng bùng phát từ cơ thể họ, đón đỡ những cường giả dẫn đầu xông tới.

Linh lực đáng sợ xuyên thủng trời xanh, trong công kích của nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm, những tộc trưởng cùng trưởng lão các đại gia tộc của Thần Phong đế quốc hoàn toàn không cách nào ngăn cản, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng khắp nơi, vừa đối mặt đã có bảy tám người vẫn lạc, trong đó một số bị trực tiếp chấn thành bột mịn, còn một số bị xé thành từng mảnh vụn, rơi lả tả từ trên không trung.

Trong lúc nhất thời, trên bầu trời tựa như biến thành một biển máu, mùi máu tanh nồng nặc lan tràn khắp hư không.

- A…

Nhìn thấy cảnh tượng này, nhóm đế linh sư ở phía sau đang định tấn công nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư đều kinh hoàng đứng sững, dừng lại giữa hư không, nhìn chằm chằm vào nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư đang đứng phía trước.

Uy áp thánh cấp khủng bố bùng phát từ người Tạp Tắc Nỗ Tư và đồng đội khiến lòng họ tràn ngập sợ hãi, nỗi kinh hoàng vô tận dấy lên trong ánh mắt họ.

Sở dĩ họ dám xông lên liên thủ là bởi vì cho rằng tuy nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư là thiên tài nhưng chẳng qua chỉ là đế linh sư mà thôi, dù có mạnh đến đâu cũng không thể là đối thủ của nhiều đế linh sư liên hợp. Nhưng hiện tại, nhìn thấy thực lực của nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư, cái gọi là gia nhập Thánh Địa, cái gọi là vinh hoa phú quý, trong nháy mắt đều bị họ ném hết ra sau đầu.

Trước mặt sinh tử, tất cả đều là mây khói phù du, chỉ có sống sót mới là điều chân thực.

- Chạy mau…

- Thánh linh sư, họ đều là Thánh Linh Sư cấp chín…

- Với thực lực của chúng ta căn bản không phải đối thủ của họ, đây là đi chịu chết!

- Sưu! Sưu! Sưu!

Vừa đối mặt đã có bảy tám đế linh sư vẫn lạc, trong đó còn có Bố Lạp Kỳ cùng La A Mễ là đế linh sư đỉnh phong. Giờ phút này họ đều tràn đầy hoảng sợ, thủ đoạn và thực lực kinh người của Tạp Tắc Nỗ Tư và đồng đội khiến đám người kia mất hết dũng khí tiến lên nghênh chiến.

Chạy!

Bản chuyển ngữ đặc biệt này thuộc sở hữu của truyen.free, mời độc giả thưởng thức.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free