Giới thiệu
Thể loại: Cổ Đại, Vả Mặt, HE Chữa Lành, Điền Văn, Ngọt Năm ta vừa tròn bốn tuổi, thuật sĩ phán rằng ta mệnh khắc phụ mẫu. Bọn họ tức thì tống ta đến biệt trang ẩn cư, suốt mười tải qua, cách biệt trùng trùng, chưa từng diện kiến, càng chẳng hề đoái hoài sinh tử của ta. Đến khi ta cập kê thập tứ chi niên, bọn họ mới rư��c ta về, đoạn vội vã đem ta gả đi. Đích tỷ của ta cười khẩy mà rằng: "Kẻ si ngốc gả cho tên tàn phế, quả đúng là một đôi trời sinh." Song thân ta lại phán: "Nếu chẳng phải hôn sự này đã định, không thể chối từ, để tỷ tỷ con có thể gả vào nhà phú quý, thì ngươi ngay cả tư cách xách giày cho người cũng không xứng." "Nữ nhi xuất giá, tựa bát thủy đã đổ đi, sau này cho dù gặp phải chuyện gì, cũng chớ vác mặt về đây." Duy chỉ có chàng, chàng nắm lấy tay ta, tận tâm chỉ dạy ta viết tên mình. Nét bút nắn nót, từng chữ hiện rõ: [Nữ tử cũng nên tự tôn, tự ái, tự cường bất hối, phấn đấu vươn lên.]