Giới thiệu
Hoa kiệu cập môn, lại bị cự tuyệt ngoài cửa. Từ chính điện Tĩnh Vương Phủ, một phong hưu thư chợt được quăng ra, trên thư nét chữ rồng bay phượng múa rành rành bốn chữ: ‘Nguyên kiệu trở về’. Sở Lưu Nguyệt, đích nữ Quốc Công Phủ, vì đại tỷ mà xuất giá, trong đại hôn lại cam chịu sỉ nhục ngút trời. Nàng không sao chịu nổi nỗi nhục ấy, bèn gieo mình vào tượng sư tử đá, quyên sinh tại chỗ. Đường Thấm, truyền nhân đời thứ một trăm hai mươi tám của Tứ Xuyên Đường Môn, y thuật cao thâm, độc thuật kinh hồn. Nàng trải qua vô số lần thí nghiệm hiểm nguy vẫn toàn mạng, lại không ngờ lại ngã xuống dưới âm mưu của vị hôn phu. Một khi trọng sinh, kiếp thứ hai làm người, Đường Thấm – truyền nhân Đường Môn – thề rằng, kiếp này tuyệt sẽ không bỏ qua bất cứ cẩu nam cẩu nữ nào. Kiếp trước nàng biến gỗ mục thành chân châu, kiếp này nàng nhất định phải nhìn thấu hồng trần, sống một đời theo ý mình, bởi lẽ, cuộc đời của ta, ta làm chủ. Từ nay về sau: Một, trị đám ác nô điêu ngoa. Kẻ nào dám cả gan đụng đến ta, chính là tự tìm đường chết! Hai, đấu kế mẫu dối trá. Trước kia dám lợi dụng ta, hãm hại ta, ắt phải trả giá gấp bội! Ba, đấu Bạch Liên Hoa tỷ tỷ ác độc. Phá hủy dung mạo của ngươi, đánh vỡ khí tiết thanh cao của ngươi, xem ngươi còn dùng gì mà giả dạng thánh khiết! Bốn, phạt một đám huynh muội kế. Đã dám đến cửa đập phá, chớ trách ta hạ thủ vô tình! Năm, đối phó cẩu nam Tĩnh Vương Gia. Không chỉ khiến ngươi thân bại danh liệt, còn để ngươi mắc bệnh hoa liễu cả đời cũng không thể quên được!