Giới thiệu
Khi độc giả chiêm nghiệm những tác phẩm chuyển ngữ lấy chiến tranh làm chủ đạo, hoặc những truyện thấm đẫm khí thế binh đao, đại đa số chỉ cảm thấy huyết khí bừng bừng, nhiệt tình sôi trào (như *Ky Động Phong Bạo*), hoặc ngưỡng mộ trí tuệ siêu phàm (như *Trương Tam Phong Dị Giới Du*). Đối với những truyện có nhân vật chính hành sự vô lại, có lẽ, độc giả chỉ tìm thấy khoảnh khắc sảng khoái nhất thời... Song, nơi tác phẩm này, điều hiển hiện trước mắt lại là... Ẩn sau những tình tiết lãng mạn kịch tính, là huyết lệ đầm đìa. Bên cạnh những đoạn gian xảo ti tiện, những màn tấu hài khiến thế nhân bật cười ngã ngửa, lại là những trường đoạn bi tráng khôn cùng – sự "bi" khiến lòng người thổn thức, muốn khóc, còn sự "tráng" tựa như một thiên sử thi hào hùng. Một quốc gia nhỏ bé, một dân tộc hiền lương, thậm chí yếu nhược, vẫn chật vật tranh đấu, kiên cường gìn giữ non sông... Giữa vạn trùng đạn khói, những khúc ca tràn đầy tình yêu mẫu quốc vẫn vút lên. Trong những con người đôi khi còn ti tiện, gian tà, vẫn ẩn chứa tấm lòng ái quốc, yêu chuộng sinh linh, và sẵn lòng xả thân hi sinh đến mức không ai ngờ tới. Đôi khi, độc giả khó lòng tin tưởng rằng tác giả lại xuất thân từ Trung Quốc. Một tuyệt phẩm như thế này, quả thực hiếm thấy giữa vô vàn truyện mang tư tưởng Đại Hán, hoặc chủ nghĩa đế quốc bành trướng khác. Thậm chí, ta còn mong ước một tác giả nghiệp dư của Việt Nam cũng có thể sáng tạo nên một tác phẩm tương tự. Bởi lẽ, câu chuyện *Leray* này, có lẽ mang đậm bản sắc Việt Nam hơn là Trung Hoa.