Giới thiệu
Một bài thơ cổ đã được dùng để miêu tả một hang động thần bí. Chốn này hiếm dấu chân người lui tới, bởi thế gian đồn đại trong hang ẩn chứa yêu ma quỷ quái. Đông hữu lý thiên xuân tịch mịch Nhân gian vô lộ nguyệt mang mang Ngọc sa dao thảo liên khuê bích Lưu thủy đào hoa mãn giản hương Động tiên ấy tọa lạc tại Vân Nam. Xưa kia, từng có vài kẻ may mắn được đặt chân vào động. Họ thuật lại rằng: đây là một địa động, bên trong có suối nước ấm, những rặng san hô tạo thành thế núi non trùng điệp, cùng hồ nước trong vắt mát lạnh. Bầu trời tựa hồ thu lại trong lòng động. Nơi thiên đường tiên cảnh như vậy, lại nhuốm một màu máu tanh nồng. Năm ấy, Long Gia giết cỏ không diệt tận gốc, lưu lại cho hắn một con đường sống. Ấy là một sai lầm, một bước cờ tai hại, khiến cả Long Gia, từ phụ mẫu thê nhi, đều phải bỏ mạng dưới lưỡi kiếm của Hắc y nhân hắn. Diệt một bầy hổ, nhất định không thể để sót hổ con. Bằng không, nó ắt sẽ quay lại báo thù ngay khi có thể. Con người, cũng chính là lẽ ấy... Giang hồ tứ hải không ngừng truy lùng hắn, khát khao đoạt mạng để đòi lại công đạo cho Long Gia, nhưng có công đạo nào cho sự trả thù tàn nhẫn đến thế? Có kẻ nào dám đối đầu với tên tàn bạo dã man ấy? Cuối cùng, Không Văn Đại Sư cũng thấu hiểu, đôi khi không thể luận công đạo trên tất cả mọi sự việc, mọi án huyết chiến của giới giang hồ. Còn hắn, vẫn là kẻ mang trong mình khát vọng báo thù tột cùng...