Chương 289: Ngươi đối tuyến đã băng
Trước khi tan sở, Hứa Dã nhận được điện thoại của Dương Phi, bèn cùng Lý Đồng Văn lái xe đến ga tàu hỏa, đón Dương Phi lên xe.
Tên tiểu tử này nghỉ hè gầy đi ít nhất năm cân. Hắn trông chẳng còn chút tinh thần, như thể bị vắt kiệt sức lực.
Hứa Dã cười hỏi: “Ngươi nghỉ hè đi đâu vậy?”
“Đừng nhắc nữa.” Dương Phi thở dài, chẳng hiểu sao lại nói lảng sang chuyện khác: “Hôm qua ta đã chuyển tiền cho ngươi, ngươi nhận được rồi chứ?”
“Ta nhận rồi.”
Trước nghỉ hè, Dương Phi từng tìm Hứa Dã mượn ba ngàn đồng. Ban đầu, hắn nói sẽ trả vào tháng Bảy, nhưng Hứa Dã từ đầu tới cuối không hề giục. Mãi đến hôm qua, Dương Phi mới chuyển số tiền ba ngàn đồng đó cho Hứa Dã.
Dương Phi vừa vuốt bụng vừa nói: “Đi ăn cơm trước đã, ta đói chết rồi!”
Hứa Dã gật đầu: “Trương Tín Chu đã chờ ở quán cơm rồi. Hắn mới mua một chiếc xe nên bữa tối nay hắn sẽ mời.”
“Trương Tín Chu cũng mua xe rồi ư?”
“Ừm.”
Dương Phi ngẩn người một lát, ánh mắt lộ vẻ hoang mang.
Trong hai tháng nghỉ hè này, ngoại trừ đầu tháng Bảy hắn cùng Lý Lộ Lộ đi xem hòa nhạc ngoài trời, còn lại suốt thời gian đó hắn làm thêm ở một hãng điện tử tại Tô Châu. Mỗi ngày hắn làm việc ít nhất mười tiếng, vừa mới nghỉ việc hôm trước nên đến giờ tinh thần vẫn chưa hồi phục, người còn hơi choáng váng.
Gần hai tháng qua, hắn tổng cộng kiếm được hơn 8.400 đồng. Hắn dùng một ngàn đồng làm tiền sinh hoạt, sau khi trả Hứa Dã ba ngàn đồng thì chỉ còn lại hơn bốn ngàn đồng. Trong vali hành lý của hắn còn có một bộ mỹ phẩm dưỡng da Nhã Thi Lan trị giá 1498 nguyên.
Khi đến quán cơm, thức ăn đã gần như bày đủ cả. Dương Phi sau khi ngồi xuống, liền bắt đầu ăn như hổ đói.
Vì Dương Phi không gia nhập Thanh Dã Đầu Tư, nên trên bàn ăn, dù là Trương Tín Chu, Lý Đồng Văn hay Hứa Dã đều rất ăn ý không nhắc đến chuyện công ty.
Bữa cơm này ăn rất bình tĩnh.
Sau khi trở lại ký túc xá, Dương Phi rất nhanh chóng dọn dẹp giường chiếu, rồi đi tắm rửa. Sau đó, hắn ngồi xuống chỗ của mình, cầm điện thoại di động trò chuyện cùng Lý Lộ Lộ mười mấy phút. Gần tám giờ, hắn bèn lén lút khoác một chiếc túi xách rời khỏi ký túc xá.
Thấy Dương Phi đi rồi, Trương Tín Chu mới hỏi: “Hứa Dã, Dương Phi rốt cuộc bị làm sao vậy, sao trông hắn lại uể oải, suy sụp thế?”
“Hắn không nói với ta, có điều ta đoán chừng nghỉ hè hắn hẳn là đi làm thêm đó.”
“Tiền sinh hoạt mỗi tháng của hắn cũng gần như ta, hắn còn cần đi làm thêm mùa hè sao?”
“A.”
Hứa Dã cười nói: “Hắn làm thêm kiếm tiền không nhất định là để mình tiêu đâu.”
Trương Tín Chu kinh ngạc nói: “Hắn thật sự muốn theo đuổi Lý Lộ Lộ đó ư?”
Thấy Hứa Dã gật đầu, Trương Tín Chu tiếp tục truy vấn: “Ngươi từng gặp Lý Lộ Lộ mấy lần rồi, nàng là người thế nào vậy?”
“Nàng sờ qua Lão Tử đùi.”
“Ah?!”
“Ta đoán nàng là loại con gái còn cao tay hơn Vương Thi Ngữ nữa. Vương Thi Ngữ ít nhất sẽ không lợi dụng Dương Phi đâu.”
Trương Tín Chu lập tức nói: “Vậy sao ngươi không nói với Dương Phi?”
“Nói ư? Nói thế nào đây? Cái loại sinh vật đơn bào như hắn, ta có nói thì hắn có tin không? Nếu ta nói thẳng Lý Lộ Lộ là cái trà xanh, ngươi có tin Dương Phi sẽ chửi rủa tổ tông ta không?”
“Thế thì cứ trơ mắt nhìn hắn tự lao vào hố ư?”
“Trước kia có Vương Thi Ngữ, giờ lại có Lý Lộ Lộ. Cái loại người như hắn thì phải tự mình nếm một vố đau trong chuyện này, bằng không hắn sẽ không thay đổi đâu.”
……
Màn đêm buông xuống, trăng sáng sao thưa.
Tại lối vào sân thể dục của trường học, Dương Phi đeo túi sách, thỉnh thoảng lại nhìn điện thoại, rồi lại ngẩng đầu nhìn về hướng có người tới.
Hắn đợi khoảng chừng một khắc đồng hồ.
Cuối cùng, Lý Lộ Lộ từ đằng xa bước về phía này. Nàng mặc một bộ váy đen ôm sát người bó eo, phối cùng tất da chân mỏng màu đen và một đôi giày cao gót đen, trông vô cùng gợi cảm.
Dương Phi vừa thấy Lý Lộ Lộ đi tới, đôi mắt vốn ảm đạm vô thần của hắn lập tức sáng bừng, trên mặt cũng nở nụ cười.
Hắn giơ tay lên, ra sức vẫy vẫy: “Lộ Lộ học tỷ, bên này này!”
Lý Lộ Lộ không nhanh không chậm bước về phía Dương Phi. Nàng đánh giá Dương Phi từ trên xuống dưới một lượt, rồi nở nụ cười hỏi: “Ngươi gọi ta ra có chuyện gì ư?”
Dương Phi nhìn Lý Lộ Lộ, lời vừa đến khóe miệng lại nhất thời không nói ra được. Thế là, hắn cởi túi sách ra trước, lấy bộ mỹ phẩm dưỡng da trị giá 1498 nguyên bên trong ra, đưa cho Lý Lộ Lộ rồi nói: “Ta đã chuẩn bị cho ngươi một món quà khai giảng.”
Nhìn thấy bộ mỹ phẩm dưỡng da trong tay Dương Phi, Lý Lộ Lộ trong lòng vẫn thấy thật bất ngờ.
Trong suốt kỳ nghỉ hè, Dương Phi hầu như ngày nào cũng tìm nàng trò chuyện trên Wechat vào buổi trưa và tối. Ban đầu thì không sao, nhưng sau này nàng cảm thấy hơi phiền, thường phải hai ba ngày mới trả lời tin nhắn một lần.
Nàng cứ nghĩ Dương Phi gọi mình ra là có chuyện muốn hỏi, không ngờ hắn lại chuẩn bị quà cho mình.
Lý Lộ Lộ lập tức cười nói: “Cái này rất đắt đi?”
“Vẫn tốt chứ.”
Dương Phi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói: “Dù sao thì đây cũng là tiền ta tự làm thêm trong kỳ nghỉ hè mà kiếm được.”
“Ngươi nghỉ hè đi làm thêm ư?”
“Ừm.”
“Thế sao ngươi không đến công ty Hứa Dã làm việc đi, ta nghe nói……”
Dương Phi lập tức ngắt lời: “Ban đầu ta không có thời gian rảnh, nên Hứa Dã không gọi ta. Sau đó thì ta cũng không tiện nhắc lại chuyện này nữa.”
“A, dạng này a.”
“Lộ Lộ học tỷ, vì sao ta gửi tin nhắn cho ngươi, mà ngươi luôn rất lâu sau mới trả lời ta vậy?” Dương Phi cuối cùng cũng hỏi ra điều hắn muốn hỏi ngay từ đầu.
Lý Lộ Lộ nghe xong, nàng khựng lại một chút, rồi mới viện cớ nói: “Ta đang trông trẻ ở nhà, không có nhiều thời gian chơi điện thoại đâu.”
“Trông trẻ?”
“Con của huynh trưởng ta, năm nay mới hai tuổi, đặc biệt nghịch ngợm.”
“Thì ra là thế ư.”
Dương Phi cũng vui vẻ hẳn lên. Mọi sự khó chịu tích tụ vì Lý Lộ Lộ không trả lời tin nhắn của hắn, cũng lập tức tan thành mây khói.
Lý Lộ Lộ ôm hộp quà mỹ phẩm dưỡng da Nhã Thi Lan, chủ động mời: “Hôm nay sân thể dục đông người quá, hay là chúng ta cùng đi dạo nhé?”
“Tốt.”
Hai người nhanh chóng đi lên đường chạy cao su, dần dần hòa vào dòng người, rất nhanh liền không còn thấy bóng dáng.
……
Khi Dương Phi trở về ký túc xá, ba người bạn cùng phòng đã lên giường cả rồi.
Ngay trong ngày hôm nay, phụ đạo viên Tô Đồng đã gửi thời khóa biểu học kỳ mới vào nhóm. Ngày mai, họ có tiết lúc tám giờ sáng, hơn nữa chương trình học năm hai đại học còn nhiều hơn năm nhất một tiết.
Dương Phi cất túi sách vào tủ quần áo, sau khi rửa mặt qua loa, hắn liền lên giường.
Hắn mở điện thoại di động, vừa nhấn vào Wechat thì thấy Lý Lộ Lộ vừa đăng một bài lên vòng bạn bè.
Bên dưới là hình ảnh hộp quà mỹ phẩm dưỡng da Nhã Thi Lan.
Bên trên là dòng chữ rất đơn giản: “Vừa khai giảng đã nhận được quà, thật sự là vui quá đi thôi!”
Dương Phi bấm thích xong, liền nằm trên giường bắt đầu cười ngây ngô.
Một lúc sau.
Dương Phi đột nhiên hô: “Hứa Dã?”
Hứa Dã trở mình, hỏi: “Làm gì?”
“Ta muốn hỏi ngươi một vấn đề liên quan đến tình cảm.”
Hắn vừa mới dứt lời, Hứa Dã liền chém đinh chặt sắt nói: “Phân!”
“???”
Dương Phi: “Ta còn không có hỏi đâu?”
Hứa Dã cười nói: “Khi ngươi cần đi rừng gank thì đã chứng tỏ lane của ngươi nát rồi.”
“Đánh rắm, ta muốn hỏi ngươi, nếu ta tặng cho người khác một món quà, đối phương đã nhận rồi, hơn nữa còn đăng lên vòng bạn bè, có phải ta có thể cân nhắc đi tỏ tình không?”
Hứa Dã nghe xong bèn tiện tay mở vòng bạn bè. Hắn cũng có Wechat của Lý Lộ Lộ, nhưng dù đã làm mới hai ba lần, hắn vẫn không thấy nàng đăng bài nào hôm nay.
Thế là, Hứa Dã lập tức đáp lời: “Đúng vậy, ngươi cứ đi tỏ tình đi, ta ủng hộ ngươi!”