Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Chương 9

Mấy ngày nay, Diệp Tận phải đi thi đấu ở xa, bảo tôi thứ hai mới về được.

Mười giờ tối chủ nhật, đột nhiên có người gõ cửa, tôi mở cửa thì thấy đó là Diệp Tận.

Cậu ta mừng rỡ ra mặt nhìn tôi, trên tay cầm túi quà vặt lớn.

Mặt cậu ta đỏ bừng, lại còn thở hổn hển như thể đã chạy cả quãng đường dài.

Nhìn tôi mà khóe miệng cậu ta nhoẻn lên tận trời.

“Dịch Lâm! Tôi thi giành giải nhất!"

Tôi nở nụ cười: "Chúc mừng nhé!"

Tôi bảo cậu ta vào nhà ngồi.

Vừa ngồi xuống uống một hớp nước, cậu ta nóng lòng khoe với tôi:

"Còn nữa còn nữa... Tôi ký hợp đồng với đại học A, chỉ cần kết quả thi tuyển sinh không quá tệ thì sẽ được tuyển thẳng!"

Tôi sửng sốt, đại học A là một trường nổi tiếng trong nước.

Là loại mà tôi có học cật lực cũng không thi đậu nổi.

Tôi gắng gượng mỉm cười để chung vui với cậu ta.

Cùng lúc ấy, cũng thấy lo nhỡ đâu tôi khi không đậu đại học A thì sao.

Thấy vẻ mặt lo lắng của tôi, Diệp Tận thu lại nụ cười.

“Sao thế? Bạn... Không vui sao?"

Tôi lắc đầu.

“Không có... Tôi đang nghĩ mình phải cố gắng hơn nữa để thi vào Đại học A."

"Không sao, nếu thi không đậu thì chúng ta thi vào đại học gần nhau một chút cũng được mà.

"

Sau kỳ thi tuyển sinh, tôi đã nộp đơn vào một trường chỉ cách đại học A một giờ đi xe.

Càng gần đến ngày khai giảng, tôi càng cảm thấy bất an.

Tôi luôn cảm thấy mình ngày càng cách xa Diệp Tận.

Cứ như thể cậu ta đang tăng tốc trên đường băng, ngày càng nhanh hơn.

Còn tôi chỉ có thể nhìn theo bóng lưng ấy, có cố thế nào cũng không đuổi kịp.

Cho nên trước khi nhập học.

Nhân lúc tản bộ cùng Diệp Tận, tôi đã tỏ tình với cậu ta.

Lúc đó cậu ta còn đang ngửa đầu uống nước, thong thả ngồi rung đùi.

Tôi ngước lên nhìn cậu ta và nói:

"Diệp Tận, mình quen nhau nha?"

Cậu ta sửng sốt nhìn tôi.

Ánh mắt lảng đi chỗ khác.

Giây kế tiếp, cậu ta cúi đầu, hạ giọng xuống:

“Chúng ta... Cứ duy trì quan hệ như hiện tại, không được sao?"

Lòng tôi nguội lạnh, nhẹ nhàng gật đầu hùa theo cậu ta.

Trong bóng đêm, tôi không thể nhìn rõ vẻ mặt của cậu ta.

Tôi thẫn thờ nhìn bầu trời đầy sao trên đầu, không nói thêm lời nào.

Vào ban đêm, tôi trốn dưới chăn không kìm được ứa nước mắt

Đó là lần đầu tiên tôi khóc, trông hệt như Diệp Tận của mấy lần mất mặt trước tôi.

Tôi đang tự hỏi liệu mình có sai lầm hay không.

Có lẽ Diệp Tận... Chưa bao giờ thích tôi.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free