Giới thiệu
Vượt qua ngọn núi này, lại đến ngọn núi khác, ắt sẽ thấy một ngôi miếu son thếp vàng, bên trong có một con xích xà to bằng vại nước. Lão nhân gia ấy nằm tại đó, phàm thấy đứa trẻ nghịch ngợm chạy loạn khắp nơi liền tiện tay nuốt chửng... Tại chốn thâm sơn cùng cốc ít người lui tới, một người khẽ lẩm bẩm kể chuyện. Đến cuối, người ấy tự bật cười. "Thằng nhóc kia dám cả gan truyền bá như vậy, lẽ nào không sợ ta tìm tới cửa sao?" Lời vừa dứt, chốn núi rừng yên ắng bỗng vọng lên tiếng kim loại ma sát chói tai, con quái vật khổng lồ đỏ rực liền biến mất vào đầm sâu, chỉ còn lưu lại bên bờ một cuốn truyện cũ kỹ. Trang sách đã hơi ố vàng được mở ra, phía trên ghi một hàng chữ như sau: Nam Sơn có miếu thờ, Miên Xích tiên. Mắt như lửa vàng, thân như hồng cương. Cùng gió mưa dập tắt, chiếu thương sinh minh ám. Danh Nam Chúc.