Giới thiệu
Thuở thiếu thời, ta từng tranh giành lương thực với chó hoang. Thời điểm sắp chết vì đói, một vị quan nhỏ đã ban cho ta nửa chiếc màn thầu. Để báo đáp ân tình này, ta nữ phẫn nam trang, trở thành tiểu tư bên cạnh hắn. Người này từng là Hoàng Thái tử cao quý bậc nhất trong hoàng triều, nhưng một sớm sa cơ, lưu lạc chốn bùn nhơ, lại bị cừu địch cũ lăng nhục giày vò. Về sau, hắn biến thành Hoàng đế điên loạn, khiến vạn dân khiếp sợ. Nhưng vào một đêm tuyết rơi, trước khi tự vẫn, hắn đã si dại khẩn cầu: “Vân Linh, đừng nhìn ta… Ta rất dơ bẩn.” Khi lần nữa tỉnh giấc, thời gian đã quay ngược về hai mươi năm trước. Đế sư lang tâm cẩu phế, Tướng quân như hổ rình mồi, Hoàng đệ mưu toan tạo phản. Chỉ có tiểu điện hạ vẫn ngây thơ thuần khiết, vẫn hồn nhiên vô tri. Đời này, ta chỉ nguyện vì chàng mà che chở.