(Đã dịch) Chân Linh Cửu Biến - Chương 668 : Thuần Dương chi hồn
"Lúc trước thì không, nhưng hiện tại hai người kia thành danh đều trước ta, kiến thức ánh mắt cũng không kém ta, cho nên khi sư huynh ngươi nhổ gốc cây tử lôi trúc, đạt được đệ nhất nơi Trấn Cung chi linh, hai người khác cũng tất nhiên đã cảm thấy được động thiên bên trong có gì đó không ổn, bắt đầu bắt tay vào việc tính toán phương vị Trấn Cung chi linh rồi."
Huyền Thần chân nhân suy nghĩ một chút, có chút không chắc chắn nói.
Khương Thiên Lâm lão tổ gật đầu, nói: "Có lẽ cái thứ hai Trấn Cung chi linh kia là một trong hai người bọn họ cũng nên. Như vậy nói đến, còn có nơi thứ ba Trấn Cung chi linh chưa bị nhổ, sư muội có xác định vị trí của nó không?"
Huyền Thần chân nhân ở trên bàn trận trong tay vừa khoa tay múa chân hồi lâu, lúc này mới nói: "Vị trí ước chừng đang ở phía Đông Nam, chẳng qua là khoảng cách thật sự quá xa, sợ rằng không đợi bọn ta chạy tới, tu sĩ môn phái khác cũng đã đi trước phát giác ra sự tồn tại của Trấn Cung chi linh."
Khương Thiên Lâm lão tổ cười nói: "Không sao, vừa lúc dọc theo con đường này còn có thể dò xét những truyền thừa khác của Doanh Thiên Phái, chỉ hơn một canh giờ xuống tới, ta cũng đã tại động thiên này lần nữa thu thập được hai bộ công pháp truyền thừa đầy đủ, pháp thuật thần thông tu luyện bí kíp có vài chục kiện, trong đó đại thần thông pháp thuật liền có ba bộ, những thứ khác bảo vật thì không cần nhiều lời, nghĩ đến thu hoạch của tu sĩ môn phái khác cũng chưa chắc đã ít hơn ta."
Lục Bình sau khi thu phục lôi kiếp chi thủy, liền nhanh chóng rời khỏi sa mạc, trong lúc mơ hồ hắn có thể cảm giác được bốn phía động thiên dường như nổi lên một chút biến hóa, nhưng khi hắn cẩn thận điều tra xung quanh, lại không thu hoạch được gì, cuối cùng chỉ đành phải tiếp tục đi tới.
Cứ việc không thể phi độn, nhưng cước trình của Lục Bình vẫn không phải phàm nhân có thể so sánh, chỉ trong thời gian uống cạn một chén trà, Lục Bình đã ra khỏi sa mạc, đúng lúc này, Lục Bình giật mình cảm giác được tình cảnh bốn phía lại có sự thay đổi, nhìn xung quanh, lại không có gì cả.
Lục Bình thoáng cái hồ nghi, cảm giác trong động thiên này cùng với cảm giác sau khi hắn thu lôi kiếp chi thủy cực kỳ giống nhau, lẽ nào trong động thiên này xảy ra biến hóa gì không ai biết?
Không đợi Lục Bình suy nghĩ nhiều, sau khi hấp thu lôi kiếp chi thủy, Thất Bảo Lôi Hồ phảng phất như ăn no, hiếm khi an tĩnh một lát, đột nhiên lại một lần nữa nổi lên phong ba trên đỉnh đầu Lục Bình.
Lục Bình vốn tưởng rằng là do lôi kiếp chi thủy ở trong Lôi Hồ gây ra, nhưng khi Lục Bình đem thần niệm của mình xuyên vào trong Lôi Hồ, lại phát hiện thứ khiến cho Lôi Hồ đột nhiên động kinh không phải là lôi kiếp chi thủy đang an tĩnh, mà là một đạo khí thể tử mang dày đặc.
Trong lòng Lục Bình vừa động, liền nhớ tới khi mình tham quan học tập Thiên Tượng lão tổ Độ Kiếp, một đạo thiếu chút nữa đã đốt cháy Lục Bình thành tro tàn, đó là tử sắc Thuần Dương chi khí.
Ngày đó, đạo Thuần Dương chi khí kia dưới sự hợp lực tiễu trừ của chân nguyên hùng hậu của Lục Bình cùng với bổn mạng Nguyên Thần Đại Trận, đã bị luyện hóa thành một đoàn khí dày đặc, bị mười bốn kiện pháp bảo bao gồm Thất Bảo Lôi Hồ và bổn mạng Nguyên Thần Đại Trận hấp thu, sau đó mười bốn kiện pháp bảo lại riêng mình phun ra nuốt vào khí dày đặc trở lại chân nguyên của Lục Bình, chẳng những khiến cho tu vi của Lục Bình tiến nhanh, hơn nữa chân nguyên trong cơ thể cũng có màu lam ban đầu mang theo một tia tử sắc, hơn nữa theo tu vi của Lục Bình dần dần tăng lên, tia tử sắc này cũng trở nên càng phát ra hùng hậu.
Thất Bảo Lôi Hồ hiện tại có động tĩnh lớn như vậy, chẳng lẽ là bởi vì cổ Thuần Dương khí tử sắc đã hấp thu ngày đó?
Lục Bình cầm một viên Nguyên Thần châu trong tay, nhất thời nhận thấy được một cổ rung động nóng lòng muốn thử truyền đến từ trong Nguyên Thần châu, bất quá Nguyên Thần châu không có linh tính như Thất Bảo Lôi Hồ, nhưng như vậy cũng đã đủ để Lục Bình phát giác ra sự hấp dẫn của Nguyên Thần châu và Thất Bảo Lôi Hồ chắc chắn có liên quan đến Thuần Dương khí tử sắc.
Nhớ tới đạo Thuần Dương khí tử sắc ngày đó, đến bây giờ Lục Bình vẫn còn sợ hãi, chỉ là một đạo bổn nguyên chi khí rơi ra trong lúc lơ đãng khi Thiên Tượng lão tổ Độ Kiếp, nhưng cơ hồ đã lấy đi mạng nhỏ của Lục Bình.
Hắn lại không biết những Thuần Dương chi khí ngưng tụ quanh người Thiên Tượng lão tổ trong quá trình Độ Kiếp, ngay cả Thiên Tượng lão tổ cũng không nguyện trêu chọc, mà tùy ý những Thuần Dương chi khí này quấn quanh trên người mình, cho đến khi Pháp Tướng của Thiên Tượng lão tổ biến thành cự viên từ Lôi Quang Thiên Hà sau khi đi ra, những Thuần Dương chi khí quấn quanh trên người hắn đã sớm biến thành bổn nguyên chi khí có thể được tu sĩ hấp thu dưới sự trui luyện của tai kiếp lôi.
Tại một nơi khác trong động thiên, Khương Thiên Lâm lão tổ dưới sự giúp đỡ của Huyền Thần chân nhân, đã quét sạch một nhóm linh tài chất lượng tốt còn sót lại của Doanh Thiên Phái năm xưa trong một hang đá, trong đó có không ít là linh tài biến dị nhị đẳng có thể dùng để luyện chế pháp bảo, thậm chí linh tài tam đẳng đỉnh giai cũng phát hiện ra ba kiện, trong đó cũng không thiếu linh tài trân quý có thể dùng để luyện chế lò luyện đan, luyện khí lò.
Đang lúc hai người chuẩn bị đi tới địa điểm tiếp theo, biến hóa khó hiểu lần thứ ba xuất hiện trong động thiên, khiến cho Khương Thiên Lâm lão tổ dừng bước.
Huyền Thần chân nhân kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy, nơi thứ ba phó linh cũng bị người nhổ rồi sao? Không biết là Tiễn Đạo Phong hay là vị kia của Thủy Yên Các."
Khương Thiên Lâm lão tổ thần sắc có chút ngưng trọng nói: "Ai trong hai phái kia lấy được phó linh cũng không quan trọng, quan trọng là, chỉ bằng vào một gã trận pháp tông sư, mà không có tu sĩ Pháp Tướng kỳ phụ trợ, muốn bắt lại một kiện linh vật Thiên Giai thượng phẩm tuy nói không phải là không thể, nhưng cực kỳ khó khăn."
"Như vậy nói cách khác, trong tay bọn họ hẳn là có Truyền Tống Phù các loại phù lục, lúc này mới có thể né qua ảnh hưởng không gian của động thiên, đem hai người truyền tống đến một khu vực trong động thiên."
Huyền Thần chân nhân nghĩ đến việc hai người thu phục tử lôi trúc, đạo tử lôi trúc kia lại có thể đánh ra lôi thuật đại thần thông, nếu không có Khương Thiên Lâm lão tổ ở bên cạnh, chỉ bằng vào Huyền Thần chân nhân tu sĩ Đoán Đan hậu kỳ này, sợ rằng dưới sự đột ngột, còn thật sự khó có thể ngăn cản.
"Như thế, vậy vị trí ẩn dấu của chủ linh hiện tại cũng phải tra ra manh mối rồi?"
Trận bàn mà Huyền Thần chân nhân bày ra trong tay đã sớm lơ lửng giữa không trung, lúc trước một mực dùng một tay tính toán trên trận bàn, lúc này Huyền Thần chân nhân lại đem toàn bộ tâm thần đặt lên trên trận bàn, hai tay cùng động, trên trận bàn nhanh chóng vung vẩy, thậm chí có những giọt mồ hôi lấm tấm xuất hiện trên trán Huyền Thần chân nhân, đâu còn lo lắng đến việc Khương Thiên Lâm lão tổ bên cạnh hỏi han.
Ước chừng qua thời gian nửa nén hương, Huyền Thần chân nhân lúc này mới lau đi những giọt mồ hôi tinh mịn trên trán, nói: "Cuối cùng cũng bắt được hành tích của nó rồi, bất quá Khương sư huynh, bọn ta cần mau chóng đi trước, ba nơi phó linh bị phá giải dị thường mau lẹ, có lẽ đám người Tiễn Đạo Phong đã sớm có điều phát hiện đối với Trấn Cung chi linh, nếu đi chậm, chỉ sợ cũng bị người khác nhanh chân đến trước rồi."
Khương Thiên Lâm lão tổ thần sắc mặt ngưng trọng, trong tay đánh ra hai cái phù lục dán lên đùi của mình, cũng là Thần Hành Phù bình thường, bất quá ở nơi không gian cấm phi độn này, hai tờ Thần Hành Phù này cũng là thích hợp nhất, Khương Thiên Lâm lão tổ và Huyền Thần chân nhân hai người hướng theo phương hướng mà Huyền Thần chân nhân chỉ chạy nhanh đi, trên mặt đất nhấc lên bụi mù cuồn cuộn.
Tại sa mạc, trước hồ mà Lục Bình đã gặp, Tiễn Đạo Phong và Phùng Hư Đạo vẻ mặt xanh mét nhìn mặt hồ vẫn còn rung chuyển không ngừng, khi hai người vừa tới gần hồ, Tiễn Đạo Phong đã nhận ra nơi thứ ba phó linh đã bị người nhổ.
Khi Tiễn Đạo Phong dưới sự giúp đỡ của Khương Thiên Lâm lão tổ và Huyền Thần chân nhân nhổ nơi thứ nhất Trấn Cung phó linh, đã phát hiện ra điều không ổn, sau đó trong quá trình tính toán, nơi thứ hai Trấn Cung phó linh cũng bị Lục Bình nhổ dưới sự chỉ dẫn của Lôi Hồ.
Lúc này Tiễn Đạo Phong đã tính toán rõ vị trí của ba nơi phó linh, chẳng qua là Tiễn Đạo Phong dù sao không có được như Huyền Thần chân nhân, có điển tịch truyền thừa trận pháp của Doanh Thiên Phái mà Lục Bình mang cho nàng làm tham khảo, sau khi tính toán rõ nơi ở của ba nơi phó linh này, nhưng không thể tính toán ra nơi ở của nơi phó linh chưa bị nhổ kia đến tột cùng ở đâu.
Bất đắc dĩ, Phùng Hư Đạo chỉ đành phải cùng Tiễn Đạo Phong hướng tới nơi ở của một nơi phó linh gần hai người nhất, nhưng vận khí của hai người hiển nhiên không được tốt cho lắm, nơi này đã sớm bị Lục Bình nhanh chân đến trước, và đúng lúc này, nơi thứ ba phó linh cũng bị nhổ.
Huyền Linh Phái không có một gã trận pháp tông sư, ba nơi phó linh, cũng không có một nơi nào gặp may.
Đang lúc Phùng Hư Đạo ủ rũ chuẩn bị thối lui, Tiễn Đạo Phong đột nhiên "Ồ" một tiếng, trước người nhất thời xuất hiện một mặt pháp bảo giống như trận bàn bình thường, Phùng Hư Đạo ở phía trên một trận loay hoay, lắc đầu, nói: "Không đúng, không đúng, nơi này đại có huyền cơ."
Phùng Hư Đạo nhìn trận bàn pháp bảo trước mặt Tiễn Đạo Phong, chỉ thấy phía trên chi chít toàn là những đường thẳng phù văn, Phùng Hư Đạo thấy vậy không hiểu ra sao, chỉ đành phải đem ánh mắt hỏi han nhìn về phía Tiễn Đạo Phong, lại phát hiện Tiễn Đạo Phong giống như phát điên vậy, chỉ đối với trận bàn tính toán, đối với Phùng Hư Đạo một bên căn bản làm như không thấy.
Chỉ chốc lát sau, Tiễn Đạo Phong bừng tỉnh đại ngộ, nói: "Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy, ba nơi Trấn Cung chi linh nơi ở vừa rồi bất quá là vì che giấu ba nơi phó linh của Trấn Cung chi linh chân chính thôi, suýt nữa bị Doanh Thiên Phái lừa rồi."
Phùng Hư Đạo tinh thần chấn động, nói: "Phó linh, như vậy nói đúng là chủ linh hiện tại vẫn chưa có ai tìm được rồi? Ba tòa cung điện nhỏ nơi ở không gian trước kia, Trấn Cung chi linh là một tôn Pháp Tướng chi hồn do tu sĩ Pháp Tướng trung kỳ ngưng tụ mà thành, không biết trong động thiên truyền thừa cuối cùng của Doanh Thiên Đạo Tràng này, Trấn Cung chi linh lại là loại bảo vật gì? Lẽ nào là Pháp Tướng chi hồn do tu sĩ Pháp Tướng hậu kỳ ngưng kết mà thành?"
"Tại sao không thể là Thuần Dương chi hồn đây?"
Đang tính toán nơi ở của Trấn Cung chủ linh, Tiễn Đạo Phong thuận miệng nói một câu, liền lần nữa vùi đầu vào trong những phù văn không ngừng biến hóa của trận bàn, còn Phùng Hư Đạo sau khi nghe câu nói vô tâm của Tiễn Đạo Phong cũng kinh ngạc đột nhiên không nói nên lời.
Tại một Thạch cốc trong động thiên, ba vị tu sĩ của Thủy Yên Các tụ tập ở chung một chỗ, trong đó hai người bao gồm Pháp Tướng lão tổ của Thủy Yên Các trong chuyến đi này, cũng tập trung tinh thần nhìn vào một nữ tu đang ngồi trên bàn ở trung tâm, người này chính là trận pháp tông sư duy nhất của Thủy Yên Các.
Một lúc lâu sau, người này lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hướng về phía tu sĩ Pháp Tướng của Thủy Yên Các, nói: "Sư tỷ, xem ra trong động thiên này còn có một nơi Trấn Cung chi linh chân chính, hiện tại sư muội ta đã tìm được đại khái tung tích của nó rồi."
Nếu lúc này có người có thể quan sát từ trên cao xuống trong động thiên này, liền sẽ thấy Chân Linh Phái, Huyền Linh Phái và Thủy Yên Các ba phái tu sĩ riêng mình từ những phương hướng khác nhau bắt đầu tiến về cùng một mục tiêu.
Ba phái này trên đường tiến vào có lẽ đã nghĩ tới sẽ có môn phái khác cũng hướng về mục đích mà đi, nhưng ba phái tu sĩ này tuyệt đối sẽ không nghĩ tới, khi bọn họ chưa tính toán ra nơi ở của Trấn Cung chi linh chân chính, ở phía trước bọn họ, đã có một người đi trước về phía nơi ở của Trấn Cung chi linh rồi.
Truyện hay cần được lan tỏa, đọc truyện tại truyen.free để ủng hộ dịch giả.