(Đã dịch) Chân Linh Cửu Biến - Chương 332 : Giết người cướp của
Kim ngày đầu tiên, cầu cất giữ, đề cử, vé tháng, khen thưởng, đặt mua!
—— —— —— —— ——
Khổng Lượng chân nhân toàn lực ra tay, có thể chính diện đánh giết một tên tu sĩ Đoán Đan tầng năm, vậy mà lại dễ dàng như vậy bị hóa giải!
Khổng Lượng chân nhân biết, lần công kích này của mình tuyệt đối không phải người bình thường có thể dễ dàng đón lấy. Có thể hời hợt đem nó hóa thành vô hình, người đến tuyệt đối không phải kẻ mình có thể chống đỡ được.
Khổng Lượng chân nhân hiện tại ngược lại không vội chạy trốn, hắn phải biết rốt cuộc là ai mai phục mình.
Khổng Lượng chân nhân bay lên trời, đỉnh đầu bảy màu hồ lô đột nhiên trào ra một cỗ lưu sa màu vàng đất, lưu sa như yên vụ từ đỉnh đầu buông xuống bốn phía, hộ Khổng Lượng chân nhân ở trong đó.
Khổng Lượng chân nhân biết kẻ mai phục giết mình ở ngay trên bầu trời đêm đỉnh đầu. Vừa rồi vài đạo âm thanh tuy rằng đều mờ ảo bất định, nhưng Khổng Lượng vẫn có thể phát hiện âm thanh đến từ mười hai viên minh châu kia.
Ngay khi Khổng Lượng chân nhân chậm rãi thăng lên, bầu trời đêm đột nhiên lần thứ hai truyền đến âm thanh:
"Kích Thần!"
Mười hai viên minh châu bao bọc vây quanh Khổng Lượng chân nhân đột nhiên động, minh châu lấy tốc độ tu sĩ không cách nào suy đoán lưu lại một đạo đạo tàn ảnh ngũ sắc trên bầu trời đêm. Trong những đường bay vụt hỗn loạn kia, chúng từ bốn phương tám hướng đánh về phía Khổng Lượng chân nhân.
Khổng Lượng chân nhân sắc mặt đại biến, vẻ mặt nhưng không hoảng hốt. Từ khi mười hai viên minh châu hóa giải đòn mạnh nhất của mình thành vô hình, Khổng Lượng chân nhân đã có giác ngộ phải chết. Sắc mặt biến hóa chỉ là bản năng sợ hãi tử vong của hắn mà thôi.
Bảy màu hồ lô lần thứ hai phun ra những đồ vật lúc trước, ý đồ làm chống cự cuối cùng.
Nhưng tường ấm cùng phong thuẫn đều không thể ngăn cản minh châu xen kẽ. Màu u lam cực lam từ thủy phát sinh lực lượng lôi kéo đối với đại trận cực kì bé nhỏ, màu trắng lạnh vụ vừa kết thành từng đạo tường băng quanh Khổng Lượng chân nhân, liền nát tan dưới sự xuyên đánh của minh châu. Phi kiếm màu vàng kim liên tiếp bị ba viên minh châu bắn trúng, toàn bộ thân kiếm gào thét không ngớt.
Khổng Lượng chân nhân lần thứ hai đem một cái pháp bảo phòng thủ chắn trước người, nhưng liên tiếp mấy chục âm thanh nổ vang như pháo. Pháp bảo trong nháy mắt chịu đựng mấy chục lần xung kích từ các phương vị khác nhau của minh châu, nhất thời hóa thành mảnh vỡ rơi vào trong biển.
Hào quang màu vàng đất từ hồ lô buông xuống dung hợp với tiểu thần thông hộ thân của Khổng Lượng chân nhân, miễn cưỡng cản trở xung kích của minh châu trong chốc lát. Cương khí hộ thân đã sớm thủng trăm ngàn lỗ, một tia máu tươi không ngừng tràn ra từ khóe miệng Khổng Lượng chân nhân.
Đúng lúc này, trong đêm đen nhánh đột nhiên lóe lên một đạo ba động kỳ dị, cái bóng phía sau Khổng Lượng chân nhân dường như lập tức trở nên nhạt đi rất nhiều.
"Ha ha, sớm đã chờ ngươi đây!"
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện hai viên ngọc hoàn óng ánh. Một viên bị một cỗ khí mịt mờ vây quanh, hơi nước ngoài khơi cấp tốc ngưng tụ về bốn phía ngọc hoàn; một viên mặt ngoài đột nhiên bốc lên ngọn lửa màu đen, phảng phất như đang thiêu đốt đêm đen nhánh.
Một đạo băng trụ hình tròn rỗng ruột vây Lục Bình lại, một vệt bóng đen đột nhiên xuất hiện trước mặt Lục Bình, nhưng vừa vặn bị băng trụ tách ra. Một đôi chủy thủ trong tay bóng đen tuy rằng đâm vào băng trụ, nhưng cũng không xuyên thủng nó.
Đúng lúc này, độc hỏa màu đen bao phủ xuống, bóng đen bứt ra lui nhanh. Nhưng mặt ngoài băng trụ lại hàn khí đại thịnh, gắt gao đông lại đôi chủy thủ trong băng trụ.
Bóng đen bất đắc dĩ, chỉ có thể từ bỏ chủy thủ, nhưng độc hỏa màu đen đột nhiên tăng vọt. Một tiếng kêu đau đớn truyền đến, mang theo từng tia từng tia mềm mại. Lưng bóng đen đã bị Hắc Ngục độc hỏa liếm phải một thoáng. Tuy rằng quanh người bóng đen cũng sáng lên cương khí hộ thân, nhưng hỏa độc vẫn theo chân nguyên bạo phát của bóng đen mà lây dính.
Nhưng sau khi tránh thoát Hắc Ngục độc hỏa đốt cháy, bóng đen lại quay lại thân hình, lần thứ hai tấn công Lục Bình.
Lúc này Lục Bình bị bóng đen làm giật mình.
Khí tức toàn thân bóng đen bỗng nhiên bùng nổ cực kỳ mạnh mẽ, chân nguyên quanh thân chập trùng bất định. Nhìn khí chất quyết tuyệt lộ ra trong gương mặt mông lung của bóng đen, Lục Bình kinh hãi, đối phương đây là muốn tự bạo Kim đan!
"Ánh Nguyệt, đừng!"
Khổng Lượng chân nhân ở phía sau la hét, nhưng lúc này hắn đã không kịp ngăn cản bóng đen tự bạo.
"Ngươi đi mau!"
Bóng đen tu sĩ lưu lại một câu nói cuối cùng này, liền một mặt quyết tuyệt hướng về vị trí của Lục Bình lao tới.
Khổng Lượng chân nhân biết bóng đen muốn hắn thừa dịp xung kích của tự bạo vào trận pháp mà toàn lực lao ra. Khổng Lượng chân nhân cuồng hô một tiếng, thần thái đã cực kỳ điên cuồng. Bảo vật trong bảy màu hồ lô lần thứ hai phun ra, lần này là hướng về cùng một phương hướng xung kích.
Cùng lúc đó, Khổng Lượng chân nhân nhảy vào nước biển. Một con côn ngư vài trượng, phảng phất một tòa đảo san hô nhỏ khổng lồ nổi lên mặt nước, theo sát sau công kích của hồ lô, liều mạng phóng về phía ngoài đại trận.
"Còn muốn chạy? Đâu có dễ dàng như vậy!"
Một đạo hào quang màu vàng kim phá vỡ đêm đen nhánh, dường như muốn thôn phệ toàn bộ đêm đen vào khe nứt kim sắc này.
"Kiếm thuật đại thần thông!"
Trong tiếng kinh hô khốc liệt của bóng đen mang theo nồng đậm không cam lòng im bặt đi. Kim đan vỡ nát, toàn bộ chân nguyên tràn ngập trong huyết mạch khiến bóng đen đột nhiên phảng phất như quả bóng xì hơi, từ đầu đến chân xẻ làm hai nửa, rơi xuống nước biển.
Nguyên thần đại trận hoàn hảo không chút tổn hại!
"Không!"
Khổng Lượng chân nhân hóa thành yêu thân nhìn bóng đen vẫn lạc mang theo bi thương và tuyệt vọng nồng đậm. Công kích của bảy màu hồ lô không tạo thành chút ảnh hưởng nào đối với Thập Nhị Nguyên Thần đại trận. Thân thể cao lớn của côn ngư lại làm toàn bộ đại trận rung động một trận.
Lục Bình mở hai tay nắm chặt, mười hai viên Nguyên Thần châu tiếp tục phát động "Kích Thần". Côn ngư khổng lồ trong nháy mắt bị xuyên thủng mấy chục cái lỗ thủng to bằng cái bát, máu tươi phun thẳng ra từ miệng vết thương cách xa mấy trượng. Toàn bộ ngoài khơi bị máu tươi của côn ngư nhuộm thành đỏ tươi, toàn bộ sinh mệnh của côn ngư phảng phất cũng lập tức trôi qua theo những dòng máu trào ra kia.
Lục Bình phất tay chiêu kiếm, côn ngư khổng lồ nhất thời bị chém làm hai đoạn. Bên trong, một viên thuốc màu vàng khổng lồ đột nhiên sụp xuống, phong hóa trong không khí. Một cỗ linh khí nồng nặc có thể làm người nghẹt thở tràn ngập trong trận pháp, rồi lại nhanh chóng tiêu tán trong thiên địa.
Hiển nhiên vị này Khổng Lượng chân nhân biết Lục Bình sẽ không bỏ qua cho hắn, căn bản cũng không có ý định để Kim đan may mắn chạy trốn, đoạt xác sống lại.
Lục Bình đáng tiếc lắc đầu một cái, đem toàn bộ yêu thân Côn Ngư khổng lồ di nhập vào Hoàng Kim ốc, lại đem thi thể Ảnh Ngư yêu tên "Ánh Nguyệt" kia thu vào trong đó. Đồng thời đem máu tươi của hai con yêu thú dùng ngọc tinh bình chứa đựng, đây đều là bảo vật.
Lục Bình quét dọn chiến trường với tốc độ cực nhanh, quanh thân cấp tốc hóa thành một dòng nước lặng yên không một tiếng động rời khỏi hiện trường đấu pháp.
Va chạm cuối cùng của Khổng Lượng chân nhân hóa thành côn ngư làm Thập Nhị Nguyên Thần đại trận rung động. Sóng chấn động linh khí khổng lồ tất nhiên sẽ khiến yêu thú phụ cận cảnh giác. Lục Bình chỉ có thể cấp tốc rời xa hải vực yêu tộc trước khi đối phương phát hiện Khổng Lượng chân nhân đã vẫn lạc.
Một con yêu Côn Ngư Đoán Đan kỳ bị giết trong yêu tộc có ý vị như thế nào, Lục Bình rất rõ ràng. Huống hồ con yêu Côn Ngư này nhìn lại phảng phất có dáng vẻ khá đặc thù.
Ngay khi Lục Bình đi được một chun trà, phụ cận đã có yêu tu chân nhân đến kiểm tra. Nhưng nhìn sóng chấn động linh lực đã ngưng lại ngoài khơi, những yêu tu chân nhân này chỉ biết nơi này xảy ra một trận đại chiến, nhưng ai giao chiến, thắng bại ra sao thì không ai biết.
Trong đám yêu tu chân nhân đến có một vị mặc quần áo màu mực, một cái răng nhọn trắng toát chính là Toái Xỉ chân nhân, kẻ đã mời Khổng Lượng chân nhân đến dự tiệc tối nay.
Sau khi kiểm tra tình hình xung quanh, Toái Xỉ chân nhân không trở về động phủ như những tu sĩ khác, mà sắc mặt mang theo một tia lo lắng, bay về phía động phủ của Khổng Lượng chân nhân.
Lục Bình một đường tiềm hành, né tránh yêu thú tuần tra. Sau khi rời khỏi hải vực yêu tộc, lập tức toàn lực bay về phía Ngân Kiếm đảo, rốt cục trước khi trời sáng lại trở về Ngân Kiếm đảo.
Bảy màu hồ lô, pháp bảo lông vũ, một vò Nhược Thủy, một bình linh thủy, mấy viên thẻ ngọc, các loại đan dược, linh thạch linh thảo linh tài. Lục Bình tìm kiếm pháp khí chứa đồ của Khổng Lượng chân nhân nhưng không tìm được thứ mình muốn, trong lòng khó tránh khỏi có chút ủ rũ. Lần này mình mạo hiểm lẻn vào hải vực yêu tộc, đánh giết Khổng Lượng chân nhân là vì thứ này, bây giờ gây ra họa lớn như vậy, đồ vật lại không có tới tay.
Lục Bình cười khổ một tiếng, nhưng nhớ tới còn có một pháp khí chứa đồ của Ảnh Ngư yêu Đoán Đan kỳ chưa tìm tòi. Ảnh Ngư yêu xem ra là thị vệ thiếp thân của Khổng Lượng chân nhân, cuối cùng thậm chí không tiếc tự bạo để tạo cơ hội chạy trốn cho Khổng Lượng chân nhân.
Vật phẩm trong pháp khí chứa đồ của Ảnh Ngư yêu hiển nhiên kém Khổng Lượng chân nhân một bậc. Ngoài một đôi chủy thủ pháp bảo ra, chỉ còn lại hắc sa nàng mặc, phảng phất là một pháp bảo ẩn nấp đặc thù. Bất quá đáng tiếc lại bị Lục Bình dùng một chiêu kiếm quyết Hải Nạp Bách Xuyên chém làm hai đoạn cả người lẫn y phục.
Ngoài ra, trong pháp khí chứa đồ của Ảnh Ngư yêu Ánh Nguyệt vẫn còn một cái thạch đàn. Mở ra là một vò chất lỏng phảng phất như rượu ngon phiêu hương, Lục Bình sắc mặt đại hỉ. Lần này hành động của Lục Bình vốn ôm tư tưởng vạn nhất, không ngờ lại thật sự tìm được vật này.
Quỳnh Tương Thanh thủy!
Theo Lục Bình, sau khi có được loại thiên địa kỳ vật này, Khổng Lượng chân nhân tuyệt đối sẽ cô đọng thần thông hai mắt trước tiên. Nhưng không ngờ Khổng Lượng chân nhân chẳng những không sử dụng, trái lại giao vò quỳnh tương chân thủy này cho Ảnh Ngư yêu.
Lục Bình lúc này cũng không đi suy tư vì sao Ảnh Ngư yêu không dùng thiên địa kỳ vật này để điêu luyện hai mắt. Tiểu thần thông "Tam Thanh Chân Đồng" của hắn đã cô đọng linh minh thanh thủy và ngọc dịch thanh thủy hai loại thiên địa kỳ vật. Quỳnh Tương Thanh thủy lại là thiên địa kỳ vật kết hợp nhất với ngọc dịch thanh thủy. Sau khi cô đọng tiểu thần thông, sẽ làm cho tiểu thần thông có tác dụng huyền diệu hơn, đây cũng là nguyên nhân Lục Bình mạo hiểm đánh giết Khổng Lượng chân nhân.
Sau khi cùng Tôn tiên tử tìm kiếm quỳnh tương chân thủy không có kết quả, Lục Bình liền đánh chủ ý vào yêu thân Côn Ngư này. Lúc đó hòn đảo nhỏ hai người tìm tòi chính là bị Khổng Lượng chân nhân chiếm lĩnh. Bất đắc dĩ lúc đó tu vi Lục Bình không đủ, không phải đối thủ của yêu Côn Ngư này.
Lần này Lục Bình thông qua Đoán Tâm đan tăng tu vi lên Đoán Đan ba tầng. Trải qua ba năm bế quan tu luyện, củng cố triệt để tu vi, đồng thời cô đọng đạo thứ hai bảo cấm cho Thập Nhị Nguyên Thần châu, lúc này mới quyết định mạo hiểm đến đây đánh giết yêu Côn Ngư này. Dù sao bất kể là Quỳnh Tương Thanh thủy, hay ngọc dịch thanh thủy, đều là thiên địa kỳ vật có thể gặp mà không thể cầu, phàm là có một tia cơ hội, Lục Bình đều sẽ không bỏ qua.
Dịch độc quyền tại truyen.free