Giới thiệu
Đường Ngọc sống trong cung điện luôn vô cùng cẩn trọng, thận trọng. Thời gian thấm thoắt, mười mùa lá rụng trôi qua, nàng mong ngóng ngày được xuất cung, trong lòng đã liệu tính rõ ràng, số tài sản tích góp bấy lâu sẽ mang về Bình Nam, phụng dưỡng tổ mẫu. Ước nguyện tưởng chừng sắp thành hiện thực, nào ngờ vào thời khắc mấu chốt, nàng lại sa vào âm mưu của kẻ tiểu nhân. Kính Bình H���u trấn giữ phong địa xa xôi, nơi trù phú đông đúc, phát triển thuận lợi. Bệ hạ muốn chiêu dụ nhân tâm, bèn mượn cớ gả nữ nhi để lôi kéo quan hệ. Hoàng Hậu lo sợ nữ nhi phải chịu ủy khuất nơi Trần Thúc, bèn ngàn tuyển vạn chọn, cuối cùng mới tìm được một người cẩn trọng, khéo léo như Đường Ngọc để thay thế, tới dịch quán thế thân dự hôn. Giọng nói của người ấy tựa ngọc thạch ôn nhuận, song đầu ngón tay lại lạnh lẽo như băng. Ngày hôm sau, Đường Ngọc mệt mỏi hồi cung, rốt cuộc cũng được ân điển rời kinh thành.