Giới thiệu
Thế nhân đều rõ, Thế tử Trường Hưng Hầu – Thẩm Thính Trúc là một quân tử đoan chính, trong sáng tựa nguyệt quang, tài hoa xuất chúng, dung mạo phi phàm. Đáng tiếc thay, từ thuở nhỏ hắn đã gầy yếu bệnh tật triền miên, e rằng khó thọ lâu. Duy chỉ có biểu muội Lâm Khinh Nhiễm, người nương nhờ tại Hầu phủ, tường tận chân tướng – rằng chuyện hắn đi lại bất tiện chỉ là dối trá, một tay hắn đủ sức đoạt mạng người, hắn thậm chí còn từng giam giữ nàng bên mình suốt mấy tháng trời. Đêm khuya, Thẩm Thính Trúc đẩy mạnh cửa phòng Lâm Khinh Nhiễm, giả bộ khó hiểu, mỉm cười hỏi nàng: “Vì sao biểu muội cứ mãi trốn tránh ta thế?” Lâm Khinh Nhiễm mắt đỏ hoe, khẽ giọng cầu xin hắn: “Huynh buông tha cho ta có được không? Ta thề sẽ không tiết lộ ra ngoài.” “Làm sao ta có thể tin nàng đây? Hóa ra hạ độc cho nàng câm lặng, khiến nàng chẳng thể thốt lời, hay chặt đứt tay nàng, để nàng không thể viết chữ…” Thẩm Thính Trúc khẽ hôn lên vành tai nàng, giọng điệu dịu dàng xen lẫn vương vấn: “Nhưng ta nào nỡ, Nhiễm Nhiễm chỉ có thể lưu lại bên ta… ta mới có thể an tâm.” “Suỵt! Khóc cũng không được đâu.” Sau khi dỗ dành tiểu cô nương đang khóc nức nở thiếp đi, Thẩm Thính Trúc mới rời khỏi phòng nàng. Tùy tùng đi theo bên cạnh lộ vẻ khó hiểu, hỏi hắn: “Thế tử gia, lần nào cũng hù dọa khiến nàng khóc nức nở rồi lại dỗ dành, ngài chẳng thấy mệt sao?” Thẩm Thính Trúc khẽ đáp: “Thật thú vị.” Tùy tùng thở dài: “Ngài không thấy Biểu tiểu thư sắp đi báo quan rồi sao?!” Sau này, Thẩm Thính Trúc không nỡ hù dọa nàng nữa, hắn ôm nàng vào lòng, dùng mọi cách dụ ngọt nàng: “Ta cho phép Nhiễm Nhiễm bắt nạt lại ta, nàng muốn bắt nạt thế nào cũng được cả.”