Biến Thiên - Chương 44: Tây Môn Thiến.
Người nói chuyện là cô gái phục vụ mặc sườn xám lúc nãy, không bỏ đi trong hỗn loạn mà ẩn núp đằng sau bức tường.
- Em có thể giúp các anh tiêu diệt tận gốc tội ác ở đây, nhưng cần có sự hợp tác.
Với sức mạnh tuyệt đối, thực ra nhóm người của An có thừa khả năng dọn dẹp toàn bộ bằng vũ lực. Nhưng kết quả sẽ làm tổn thương đến người vô tội và không giúp được tất cả về nhà nguyên vẹn.
An đứng ra nói chuyện:
- Làm sao chúng tôi có thể tin được em?
- Thực ra em là người cục an ninh Trung Quốc, nằm vùng ở đây để thu thập chứng cứ phạm tội của đường dây Mafia xuyên quốc gia.
Cô gái vừa nói vừa lấy từ trong áo ngực một chiếc huy hiệu đặc thù có khắc quốc huy Trung Quốc, bên trong chứa ảnh của cô gái, tên Triệu Vũ và số sê ri. Bên trên huy hiệu còn giữ hơi ấm của cơ thể.
- Các anh có thể tra trên trang web của bộ Quốc Phòng Trung Quốc, giấy tờ em đủ cả.
Triệu Vũ tự tin khẳng định, quả nhiên khi An và Nguyên tra tìm thì đúng là có người tên Triệu Vũ, đang phục vụ cho cục an ninh Trung Quốc.
- Nhưng anh đang bị truy nã, em không bắt anh sao?
- Đó là chuyện của người khác, không phải việc của em. Hơn nữa, em chẳng biết anh là ai cả, anh yên tâm!
Hán Siêu lo lắng mình bị truy bắt bởi lực lượng an ninh Trung Quốc nhưng Triệu Vũ giải thích lý do mình sẽ không làm gì. Nhiệm vụ của cô là tiêu diệt băng đảng t·ội p·hạm, những chuyện khác không liên quan.
- Các anh tới rất đúng lúc! Ngay sáng mai, Lưu Thế Hùng, bang chủ bang Thanh Long, ông trùm đằng sau “Thiên Thượng Nhân Gian” sẽ tới thu tiền và kiểm tra tình hình buôn bán. Lão ta chắc chắn sẽ đến thăm chỗ vợ ba xinh đẹp, trùng hợp em lại biết chỗ đó, có thể nói đây là cơ hội ngàn năm một thuở.
- Kế hoạch của em thế này, tạm thời ra lệnh đóng cửa sòng bạc với lý do thanh lý “rác rưởi” các anh sẽ mặc trang phục của đám người bảo kê sòng bạc, áp tải cô gái này đi cùng chúng em tới gặp vợ ba của lão Hùng, khống chế cô ta và chờ lão sập bẫy.
- Lý do phải g·iả m·ạo vì bên ngoài đều có camera giá·m s·át trực tuyến. Không giống với trong sòng bạc làm toàn điều phạm pháp nên cấm quay chụp.
Đoàn người của An quay lại nhìn nhau, tụ lại hội ý một chút. Họ vẫn không hoàn toàn tin tưởng cô gái đứng trước mặt này. Nhưng Hán Siêu tự tin nói một câu:
- Chẳng có gì phải sợ, chúng ta nắm giữ sức mạnh tuyệt đối trong tay, cho dù âm mưu, quỷ kế gì đi nữa cũng có thể đập nát!
Đúng vậy, trải qua một thời gian dài chiến đấu với lực lượng truy đuổi của Trung Quốc, giờ đây Siêu cực kì tự tin về khả năng chiến đấu của mình, chưa kể đến còn có siêu nhân khác như Hni cùng giúp sức.
An tuy cảm thấy hơi lỗ mãng nhưng cũng không phản đối, bởi vì bản thân anh còn đang cất giấu loại sức mạnh vô địch mà chưa ai biết.
Cuối cùng, sau khi thảo luận, An, Nguyên và Siêu thay đồ của đám bảo kê, dùng khăn bịt mặt lại để không bị lộ, đồng thời dọn dẹp hết t·hi t·hể, tránh bốc mùi.
Xong xuôi, hai người áp tải Hni theo sau Triệu Vũ chậm rãi đi ra ngoài. Xung quanh sòng bạc không có ai dám lại gần, cả đám người chơi, côn đồ và cả g·ái đ·iếm đều tụ tập ở xa xì xầm bàn tán.
Riêng lũ nghiện đang “bay” thì vẫn vật vờ dưới thảm cỏ. Chúng được đám côn đồ khiêng ra ngoài trong lúc hỗn loạn để không bị giẫm c·hết, dù sao lũ đần lắm tiền này cũng rất thoải mái trong việc chi tiêu.
- Chị Vũ! Anh Long đâu rồi! – Một đầu lĩnh của nhóm côn đồ chạy lại hỏi thăm. Bọn chúng chỉ là đám cắc ké, núp dưới bóng của Long, gã mắt chột bị Hán Siêu xử lý trong vòng một nốt nhạc.
- Anh ta lo dọn dẹp sạch sẽ mai tiếp đón đại ca rồi! Bây giờ chú dẫn người đi chỗ khác, đừng để lại gần sòng bạc. Chị mang con bé này tới gặp Chị Ba, tắm rửa sạch sẽ để phục vụ các anh đại.
- Nhưng mà…
Gã đầu lĩnh còn muốn nói gì nữa thì bị Triệu Vũ trừng mắt:
- Cút ra! Còn dám lề mề nữa tao mách anh Hùng xé xác cho chó ăn đấy.
Tuy chỉ là nhân viên quèn, nhưng Triệu Vũ có thân phận tình nhân của đại ca băng đảng. Đám côn đồ sợ hãi lui lại, không dám cãi lời.
Nhóm người của An thuận lợi đi qua mà không gây nghi ngờ gì. Dù sao chẳng ai muốn nhìn chằm chằm vào những kẻ đang cầm trên tay khẩu súng aka nhuốm máu, sẽ có án mạng đấy.
Đi được một đoạn, Triệu Vũ nhớ tới gì đó, quay lại nhắc:
- Đại ca sắp tới, từ hôm nay cho đến ngày mai, không được để đứa nào c·hết, tránh xúi quẩy.
Cho lũ gà nghỉ một bữa, mai tập trung lại phục vụ các sếp.
Đám côn đồ vội vàng vâng dạ mà không biết rằng, kể từ ngày mai, mọi thứ sẽ xoay chuyển 180 độ.
Một tiếng sau, trong căn biệt thư xa hoa nằm giữa rừng.
Người phụ nữ xinh đẹp, dáng người múp rụp và ngọt nước nằm rạp dưới sàn, xung quanh là những giang hồ xăm trổ c·hết la liệt.
Cô ấy tên Tây Môn Thiến, con gái cựu bang chủ bang Thanh Long, vợ ba của Lưu thế Hùng, bang chủ hiện tại.
Thiến hiện đang tầm tuổi ba mấy, cơ thể ngọt ngào và quyến rũ của phụ nữ chín mọng, làn da trắng mịn do quanh năm chăm sóc cẩn thận. Những cục “thịt thừa” màu mỡ phì nhiêu đáng kinh ngạc, dễ dàng khiến cánh mày râu mê mẩn quên lối về.
- Mông căng quá nhỉ, chắc bình thường ít có người chạm vào, nên to tròn mọng nước thế này đúng không?
Người nói chuyện là Triệu Vũ, cô đạp chân lên bờ mông của Thiến, nói những câu mà đến ngay cả đàn ông cũng ít dám nói.
- Triệu Vũ, chúng ta không oán không thù, em cần gì cứ nói, không cần phải nhục nhã chị như vậy. – Tây Môn Thiến tức giận, nhưng không dám phản kháng.
Vừa mới vài phút trước, những siêu nhân trước mặt này đã cho cô biết rõ cái gì là sức mạnh tuyệt đối. Đừng nói cô, cho dù Lưu Thế Hùng ở đây cũng chỉ có thể quỳ xuống đầu hàng.
- Nhục nhã chị thì làm sao? Chẳng lẽ còn dám đứng dậy chỉ chỏ như trước? Mơ đi! Bây giờ khôn hồn nghe lời thì sống, còn cãi chỉ có c·hết.
Nguyên ở bên cạnh, cảm giác có vẻ hơi quá, giữ tay Triệu Vũ lại nói:
- Thôi được rồi! Người ta cũng là phụ nữ chân yếu tay mềm, có gì từ từ nói.
- Ái chà, đúng là đàn ông, thấy gái đẹp liền bắt đầu quăng mất não – Triệu vũ mỉa mai đầy chua chát, nhưng cũng nghe lời để chân ra chỗ khác.
Thiến quay lại nhìn Nguyên với ánh mắt cảm kích, cô ta vội vàng nói:
- Các anh yên tâm, em tuy mang tiếng vợ ba nhưng không có nhiều tình cảm với lão Hùng, em chắc chắn sẽ nghe lời.
- Tốt, vậy bây giờ hãy ra lệnh cho đội l·ừa đ·ảo ở dưới tầng hầm ngừng việc, đi chỗ khác đi!
Căn biệt thự này được thiết kế với một tầng hầm chuyên dùng để l·ừa đ·ảo người Trung Quốc và Lạc Việt thông qua mạng xã hội, điện thoại. Biết bao vụ mất tiền, hack tài khoản đều từ đây mà ra.
An không muốn họ dính vào cuộc tàn sát ngày mai nên ra lệnh cho Tây Môn Thiến đưa họ đi chỗ khác.
- Vâng! Em làm ngay!
Tây Môn Thiến lập tức làm theo, cô mở điện thoại ra gọi cho trưởng nhóm l·ừa đ·ảo, lấy lý do ngày mai đại ca tới nên dẫn người đi chỗ khác, tránh làm phiền.
Sau khi xong việc, Hán Siêu tiếp tục tra hỏi những việc khác.
Thì ra bang Thanh Long trước kia được nắm giữ trong tay của Tây Môn Tiêu, bố ruột của Tây Môn Thiến. Nhưng trong một lần đi bàn chuyện làm ăn, ông Tiêu bị mai phục g·iết c·hết.
Lưu Thế Hùng khi đó là phó bang chủ nhanh chóng dùng thủ đoạn độc ác để c·ướp quyền. Bởi vì nhiều người nghi ngờ Lưu Thế Hùng hại cựu bang chủ nên lão ta cưới Tây Môn Thiến về làm vợ ba để bịt bớt miệng.
Sau khi lên nắm quyền, Lưu Thế Hùng chủ trương đề xướng mở rộng lãnh thổ sang những nước khác như Lào, Campuchia, Thái lan, tạo ra vô số ma quật. Khu vui chơi này chỉ là một trong số đó.
- Hừ! Dù không có chứng cứ, em vẫn luôn tin chắc bố mình bị lão ta hại c·hết.
- Nói vậy, các vụ tiền giả, l·ừa đ·ảo… ở Lạc Việt đều do lão ta gây nên?
- Đúng vậy, trước đó bố em tuy cũng làm chuyện của xã hội đen, nhưng không dám gây thù hằn nhiều kiểu đó. Nhưng Lưu Thế Hùng thì khác, lão ta ỷ vào có ô dù lớn liền làm xằng làm bậy khắp nơi.
Nguyên nghe nói tới điều đó, lấy tay đập bàn:
- Thằng chó này, phải thịt nó.
An vỗ vai anh:
- Bình tĩnh, chuyện đâu còn có đó, thịt chó sẽ có mắm tôm.
Sau đó, An nói với Tây Môn Thiến:
- Nếu đúng như những gì chị nói thì chúng ta có chung một kẻ thù rồi. Chị yên tâm, chỉ cần phối hợp để tên Lưu Thế Hùng đó lộ vị trí thì lão ta chắc chắn phải c·hết.
- Cái này thì em tin! Các anh yên tâm, đã chứng kiến sức mạnh của các anh rồi, em sẽ không dám phản bội. Ngày mai em sẽ tìm cách dụ lão ta mang theo tay chân thân tín tới đây, một mẻ hốt gọn.
- Đúng rồi! Chị có biết một người đàn ông tên Hying không?
- Hying, có phải một người Campuchia gốc Việt đúng không, anh ta được em đưa về hiện đang giam tại dưới tầng hầm.
- Tốt, vậy dọn dẹp đống này đi! Chúng ta đi đón Hying, chuẩn bị ngày mai báo thù.
(Về mặt ngôn ngữ, có Nguyên làm phiên dịch)