Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Between Everyone's Worlds - Chapter 6:

Chợt cậu học viên vấp phải một thứ gì đó.

Không giống như là “vấp ngã”, cảm giác như Syr bị ai đó ghìm chặt bàn chân xuống mặt sân. Cậu ngã trong vòng tay của cô gái đang là đang là đối thủ của cậu.

-‘Cậu mạnh thật đấy, Syr.’

Nụ cười chân thật của Satsuki chứng minh rằng cô đã công nhận bản thân Asyrana di LionHert. Nhưng thật khó chịu, cô ta trông vẫn quá xa vời so với Asyrana.

Và thứ đã giữ chân Asyrana lại, đơn giản thôi, là chính lá bùa của cậu ấy. Satsuki sử dụng chính át chủ bài của cậu để khiến cậu lâm vào tình cảnh này.

Mấy thanh kiếm lơ lửng bị dính chặt với nhau cũng đang lao đến cậu với tốc độ nhanh vừa đủ (?)

(… đành vậy.)

Mục đích của Satsuki là muốn thấy “thuốc giải” trong tay Asyrana. Vào lúc này rồi, cậu ta bắt buộc phải dùng nó.

(Khối) kiếm lại bay vào không khí. Quả nhiên sau khi xịt vài giọt dung dịch từ ống tay áo, Syr đã thoát được.

(Bị lộ rồi… Thôi kệ đi, vấn đề là… sao mình cảm thấy bàn chân trống trải nhỉ?)

Dung dịch trung hoà này có tác dụng phụ chăng?

-‘A…syrana, cậu…?’

Mất một lúc để nhận ra đôi giày và một phần nhỏ ống quần của Asyrana đã không cánh mà bay. Rất từ từ… và chậm rãi.

Cái ánh mắt trống rỗng của cậu ấy, hết nhìn đôi giày rồi nhìn lên gương mặt có phần e dè hiếm thấy của cô cháu gái nhà Ishizuka.

-‘Vậy… chịu thua… hoặc tắm trong nó (dung dịch trung hoà)?’

-““KYYAAAA!!!”” Con gái thì hét lớn. –‘Ù ÔIIIIIIIIII !!!’ Còn bọn con trai thì hào hứng đến lạ.

Rất nhiều mĩ từ như ‘thiên tài’, ‘dung dịch phân huỷ quần áo’ hay ‘kẻ bệnh hoạn phương tây’ liên tục được thốt ra.

Nhưng đó hoàn toàn không phải trò đùa. Dù ý tưởng nghe như vậy, thật tâm Syr sẽ tìm mọi cách để chiến thắng Huyết Thệ Chiến.

-‘Chết đi, Syr’

Mấy thanh kiếm- dù bây giờ đã vô dụng- bay xung quanh Syr. Không còn phải thể hiện những đường kiếm tuyệt mĩ, chúng chỉ đơn giản là bay với một tốc độ không tưởng và ngày càng xiết chặt vòng vây của mình.

Nó không thể thoát.

(A… cô ta… nếu từ đầu đã làm thế này thì…)

(Không, không phải lúc để suy nghĩ mấy thứ đó. Làm cách nào để thoát? Làm cách nào để thoát? Phải làm cách nào đây???)

Satsuki sẽ phải dừng nó lại ở một khoảng cách đủ gần. Vì nếu để thứ này va chạm trực tiếp vào cơ thể không có DEMs bảo vệ của Syr, nó sẽ gây thương tổn vật lí và bị xử thua ngay lập tức.

Cơ hội thoát là đây.

… nếu cậu ta có thể làm được. Syr đã suýt soát mà lách cơ thể qua thành công, nhưng bộ công cụ có vài phần cộm lên trong áo đã không tránh khỏi va quệt.

Chúng xé tung trang phục của Asyrana. Đường ống chứa dung dịch trung hoà cũng bị dính đòn mà phun ra tứ phía.

Bốn thanh kiếm thấm đẫm dung dịch đã hoàn toàn tách nhau ra.

Những xấp bùa trong tay Asyrana vì ướt nên đã không còn có thể sử dụng.

Chẳng còn mánh khoé nào dưới ống tay áo. Dao, thiết bị đều lộ rõ do không còn một mảnh vải nào che giấu chúng.

Lại một gương mặt của con người tên Asyrana mà Satsuki chưa từng thấy trước đây.

Một biểu cảm của sự tuyệt vọng. Như thể nước mắt sắp trào ra từ đôi đồng tử luôn vô cảm ấy.

Trần như nhộng, chỉ còn mấy miếng sắt vô tình che chắn ngang hông.

Những người la ó phía trên, có cảm thấy vui khi kẻ đáng ghét nhất khu tự trị phải chịu kết cục thế này.

-‘Xin…’

Khoé miệng run run chợt cất tiếng. Cả người cúi gập còn mái tóc dài xoả rộng trên mặt sân kim loại.

‘… đừng… aaa…’ Còn chẳng nói hết thành câu.

Cái tình thế khó xử này khiến Satsuki chỉ muốn kết thúc mau chóng. Cô lại gần…

(Gì vậy chứ… Đó là cái người tên Asyrana di LionHert mà bạn bè mình đã bảo sao?)

(Tất nhiên mình biết cậu ta đã làm gì. Không thể nói là hành động đó không làm mình thấy tức.)

(Kẻ thù của cả khu tự trị Viễn Đông…)

(Nhưng mà…)

*Rầm!!!

Chấn động mạnh từ đôi bàn tay khổng lồ phá tan bầu không khí.

Một chàng trai đứng trước mặt khiến Syr phải ngước lên nhìn.

-‘Hạng 1387- Hoàng Thanh Phong, xin được tham chiến bằng Huyết Thệ!’

-‘Ishizuka Satsuki, chấp nhận.’

Chàng trai mới đến ném chiếc huy hiệu sau khi nhỏ một giọt máu của bản thân về phía Satsuki. Để chạm đất cũng được, nhưng Satsuki dùng trường kiếm Yamata no Orochi đỡ nó một cách hoàn hảo.

Mặt sân lại sáng lên ánh sáng đỏ thẫm. Lưỡi kiếm của Satsuki cũng ánh lên những đường mạng điện tử màu xanh.

-“Xin thề, đây là giọt máu duy nhất phải đổ trong Huyết Thệ Chiến này.”

‘… Dưới cái tên gia tộc’ – ‘… Dưới cái tên gia tộc.’

Asyrana vẫn còn quỳ rạp sau bóng lưng của người con trai này. Trên tay là hai găng tay kim loại quá khổ, cậu ta nói:

-‘Xin lỗi, tớ không chịu được.’

‘Cậu đã cố gắng hết sức. Vậy mà mọi thứ lại kết thúc thế này. Nhìn vào mặt cậu lúc đó khiến tớ không chịu được.’

Bóng người ấy quay lưng. Một chàng trai có chút vẻ ngoài, trông chân chất và giơ đôi bàn tay chờ Asyrana nắm lấy.

-‘Không biết cậu có nhớ không. Nhưng tớ là người hạng chót từng thắng cậu ngày đầu tiên ở đây đấy.’

Sợi dây định mệnh kết nối hạng chót Last Place – Asyrana và cậu bạn hạng áp chót 1387- Hoàng Thanh Phong đã hình thành ngay lúc này.

Đối mặt với lòng tốt từ người bạn mới…

… Syr thẳng thừng gạt tay ra. Nhưng cậu vẫn đứng dậy:

-‘Nhanh… đánh bại cô ta thôi.’

-‘Ý chí phải thế chứ Asyrana di LionHert!’

Phong luôn nhớ về cái ngày mà khu tự trị chào đón thành viên mới.

Thế vận hội đã sắp khởi tranh. Asyrana di LionHert cùng mười hai du học sinh khác đã đến đây với tư cách du học sinh tập huấn.

Một hoạt động truyền thông trước sự kiện toàn cầu, vậy nên đó là một buổi chào mừng vô cùng long trọng.

Asyrana lúc đó vẫn vô cảm đằng sau mái tóc dài, thật sự nổi bật giữa dàn trai tài gái sắc đến từ phương tây. Cậu ta còn đột ngột yêu cầu Huyết Thệ Chiến giữa buổi lễ.

Trong tay còn chẳng hề có DEMs.

Một kẻ hạng chót vào lúc đó như Phong còn dễ dàng đánh bại.

Ấn tượng đầu tiên của cậu về con người ấy là…

… một kẻ đã không hề tôn trọng Huyết Thệ Chiến. Coi thường tất cả mọi thứ là những gì toát ra từ Asyrana.

Đến bây giờ cậu vẫn mang trong mình sự khó chịu với cậu ta. Nhưng trớ trêu thay, cả hai lại đang cùng chiến đấu bên cạnh nhau vào lúc này.

-‘A aaa… nhiều kiếm quá? Sao cậu né được hết vậy Asyrana???’

Đôi găng tay khổng lồ bằng cả thân người cứ huơ lạng quạng trong không khí như vợt xua muỗi.

Ishizuka Satsuki chỉ đơn giản là chém sau lưng. Một nhát chém khiến lớp trường lực tạo ra từ DEMs găng tay ấy rách ra dễ dàng.

Một đường kiếm nữa và Phong sẽ bị loại khỏi trận đấu. Thật may khi Syr kịp dùng tay trần mà kéo thanh kiếm tránh xa khỏi Phong.

-‘Xin lỗi… tớ yếu quá.’

-‘…’

Calahad và Uyển Vi vẫn đang theo dõi. Thật kì lạ, Asyrana chỉ đứng ngoài, để mặc Hoàng Thanh Phong xoay sở với cả bốn thanh kiếm. Chỉ khi cần thiết cậu mới can dự.

À không, Last Place đang tìm kẽ hở để tiếp cận Satsuki đấy chứ. Nhưng Phong chẳng thể tạo đủ khó khăn cho Lôi Vũ Tích Kiếm của chúng ta.

-‘Né trái…’

-‘Aaa… né được rồi !’

-‘Đỡ trước mặt. Tấn công luôn.’

-‘… Ư!?’

Trông nét mặt Syr còn tuyệt vọng hơn trước nữa. Cứu tinh của cậu chỉ khiến cậu thêm tức điên.

Đòn tấn công từ trên không buộc Phong phải giơ găng tay lên quá trán để đỡ đòn. Năng lực ‘‘Siêu sức mạnh’’ giúp cậu sử dụng cái găng khổng lồ này như nhấc miếng xốp rỗng.

Nhưng chừng đó không bù đắp nổi cho khả năng thực chiến tệ hại. Một thanh kiếm đâm trực diện ngay khi cậu không còn bất kì cách nào để tránh né.

-‘Thế là xong rồi… Đùa nhau à…’

(ĐÓ MỚI LÀ CÂU TÔI PHẢI NÓI ! THẰNG ĐẦN NÀY !)

Chuyện xảy ra sau đó không thể tin được : Syr đạp cái găng tay vốn đang được đưa lên quá trán. Nó bật về trước và chặn gọn đòn Tốc Kích của Satsuki.

-‘Cảm…’ Phong lại tính nói lời thừa thãi trong cuộc đấu, nhưng Syr không buồn quan tâm. Cậu giẫm mạnh lên cái găng tay một lần nữa như để giải phóng cảm xúc trong mình.

Dưới găng tay ấy, tuy chỉ là một phần của DEMs tên Yamato no Orochi nhưng thanh kiếm cũng được xem là một DEMs độc lập. Nó thừa hưởng đầy đủ tính chất của một DEMs – không thể bị phá huỷ.

Chuyện không thể tin được đã xảy ra. Một chấn động rung lên khắp ngọn đồi khu tự trị. Nó át đi tiếng răng rắc từ vật thể đang nằm dưới khối sắt hình cái găng tay.

Tất cả đều bất ngờ. Phong – chủ nhân của DEMs tay khổng lồ. Calahad và Uyển Vi. Mọi học viên đang theo dõi trận đấu và cả con người dàn xiếp cho trận đấu này diễn ra, cũng theo dõi trên một màn hình trong phòng hiệu trưởng.

Ishizuka Satsuki như không tin vào mắt mình. Chớp cơ hội cô còn đang bối rối, Syr tiếp cận thât gần. Cậu đinh ninh đối thủ còn giữ lại một hai lá bùa nhưng cuối cùng lại chẳng có gì cả.

Khi cậu lui về người đồng đội Hoàng Thanh Phong, cậu ta vẫn chưa hết bàng hoàng, thậm chí không thể nhấc tay lên khỏi mặt đất.

-‘Chuyện gì… vừa xảy ra vậy….’

-‘Một DEMs… vừa bị phá nát á?’

Phong chỉ có thể quay đầu nhìn Asyrana để tìm kiếm một câu trả lời. Asyrana liền cho cậu thứ mà cậu đang muốn thông qua nét mặt điềm nhiên:

-‘Kìm nén làm gì?’

Không, cái thanh kiếm làm từ [Kim Loại Xanh] bị vỡ vụn kia không phải là tác phẩm của Asyrana di LionHert. Giá mà được nói thêm, Syr sẽ nói với Phong rằng:

(Kìm nén làm gì trong khi cậu có sức mạnh thay đổi cả thế giới? Nhưng đầu tiên cậu cần giúp tôi thắng trận này.)

Chàng trai hạng áp chót vẫn run rẩy. Nhưng cậu ta đã đứng lên.

Một điều chưa từng có đang nở rộ trong tâm trí Hoàng Thanh Phong. Hiện giờ chàng trai này vẫn không biết đó là gì, nhưng cậu có cảm giác mình sẽ thắng cùng người bên cạnh cậu đây.

[Huyết Thệ Chiến kết thúc!]

[Người chiến thắng: Satsuki thuộc gia tộc Ishizuka.]

Giọng con robot khi đọc kết quả thật quá chua xót. Asyrana di LionHert hoàn toàn chết đứng trong khi Phong chỉ còn biết im lặng.

[Dựa trên chênh lệch xếp hạng, hãy thực hiện Huyết Ước, thưa ba đấu sĩ.]

Vào lúc này Satsuki có quyền yêu cầu Hoàng Thanh Phong và Syr trao cho cô một thứ mà họ sở hữu. Đầu tiên là chàng học viên hạng áp chót:

-‘Chắc cậu cũng không còn gì có thể đưa nữa rồi nhỉ, Phong?’

Một nụ cười gượng trên gương mặt ưa nhìn của Phong, đáp lại cũng là một nụ cười dịu dàng từ người con gái mạnh nhất khu tự trị.

-‘Còn giờ là cậu, Asyrana di LionHert.’

Cậu ta cầm trên tay con dao mà cậu lấy được vào cuối cùng của trận đấu. Cứ như một hành động ngu xuẩn nào đó sẽ xảy ra ngay khi Satsuki đưa ra yêu cầu. Cậu ta có thể sẽ làm vậy thật.

Ishizuka Satsuki thở dài. Cô nhớ tới những gì mà hiệu trưởng Yuzuki đã dặn dò bản thân.

Tất nhiên là cô không đồng ý. Nhưng…

(Cháu sẽ lựa chọn thế nào, sau khi Huyết Thệ Chiến với thằng bé là sẽ rõ thôi.)

Đành vậy…

Syr không dám ngẩng mặt lên, chờ đợi từng giây từng phút mà bản án tử được ban cho cậu. Chợt một cảm giác bao trùm lên cơ thể vốn không còn vải che thân của cậu ta.

-‘Xin lỗi tôi vốn không định làm đến thế này. Nhưng rõ ràng là lỗi của cậu từ lúc đầu.’

Hai bàn tay lạnh lẽo của kiếm sĩ chạm lên gò má Syr. Cô muốn Syr thẳng người chứ không quỳ gối trước Huyết Thệ Chiến thiêng liêng và cao quý.

-‘Tôi sẽ giúp cậu. Theo yêu cầu của bà.’

Ánh sáng dần hiện ra trong đôi mắt màu tím. Syr buông con dao rơi leng keng trên nền kim loại, vì cuối cùng cậu cũng không cần đến nó nữa.

-‘Asyrana di LionHert, tôi sẽ lấy một thứ của cậu. Và tôi sẽ quan tâm nó thật tốt, cậu yên tâm.’

-‘…. Cám ơn.’

-‘Không có gì.’

Buông gò má của Syr, Satsuki nói với con robot:

-‘Asyrana di LionHert, từ giờ cậu ấy là của ta.’

[Dựa trên chênh lệch xếp hạng: …. … … … … … THOẢ ĐIỀU KIỆN.]

[VẬT PHẨM “ASYRANA DI LIONHERT” THUỘC VỀ SATSUKI CỦA GIA TỘC ISHIZUKA.]

(Hả? Đùa nhau à?)

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free