Between Everyone's Worlds - Chapter 4:
Ra đời trong hoàn cảnh chiến tranh, Nhất Tự Kiếm Phái và Omni- Tactical Engangement System ( OTES) không phải là trường phái võ thuật dành cho con người thuần chủng.
Chúng được phát minh dành riêng cho New Genesis, vẫn còn được huấn luyện ở tất cả các trường- bao gồm cả Khu tự trị Viễn Đông cho đến ngày nay.
Nhưng hai cái tên, hai số phận. Trái với Hệ Thống Chiến Đấu Đa Chiến Thuật OTES được xuất hiện trễ hơn, Nhất Tự Kiếm Phái dần bị đàn em của mình thay thế vì tính đa dụng và dễ dàng học hỏi.
Thật bất ngờ khi Asyrana lại được diện kiến một người dùng Nhất Tự Kiếm Phái ở Khu tự trị Viễn Đông. Và tệ hơn nữa, cô ta thật sự rất giỏi- Ishizuka Satsuki.
Bốn thanh kiếm xung quanh Satsuki liên tục tấn công không chút kẽ hở. Syr dùng hai sợi dây xích để gạt đi từng đòn tấn công, nhưng chẳng mấy chốc mà đã bị dồn vào góc chết.
Mái tóc dài phảng phất theo từng bước di chuyển.
(Từng thanh kiếm như được cầm bởi một kiếm sĩ bậc thầy… Vậy là mình đang phải đối đầu với cả bốn bậc thầy dùng kiếm cùng một lúc?)
…
Xung quanh, trên các băng ghế và ở lớp học, những học viên theo dõi cũng trầm trồ không ngớt. Họ trông chờ vào một cuộc chiến chóng vánh một chiều, nhưng lại được diện kiến một trận đấu tay đôi hay ho.
-‘Đùa nhau à. Cậu ta quá giỏi.’
Calahad – chàng trai phương tây có mái tóc vàng lúc trước liên tục bất ngờ. Roi là một vũ khí tệ hại mang đầy sơ hở thế nhưng Asyrana di LionHert lại kiểm soát nó tốt đến mức ngạc nhiên.
Đây thật sự là thực lực của kẻ yếu nhất Khu tự trị Viễn Đông…. Không, cậu ta vốn chỉ mới đến đây được một tuần, và sự cố ở buổi tiệc chào mừng như cái đinh đóng lên cỗ quan tài đấy chứ.
-‘… Nếu có một DEMs hoàn chỉnh, Asyrana di LionHert sẽ nằm ở hạng 100 trở lên.’
-‘Hạng 60.’ Uyển Vi đính chính. Cô cũng dần bị cuốn vào trận chiến trước mắt – ‘Asyrana hình như thành thạo cả OTES và Nhất Tự Kiếm Phái.’
-‘Giống như cô ?’- Calahad hỏi.
Gương mặt yêu kiều của người Á Đông cùng mái tóc ngắn ôm sát gương mặt ấy đang toả ra ánh sáng của sự vui vẻ. Đã lâu rồi Calahad không thấy cô gái này hứng thú với điều gì.
-‘Ừm. Cậu ta giống tôi.’
…
Mọi chuyện đáng lí sẽ không đi xa đến mức này.
Cậu biết bà ấy sẽ giúp đỡ cậu. Huyết Thệ Chiến chẳng qua là hình thức cho việc đó thôi.
(Nếu coi một trận chiến linh thiêng như vậy thì thật xúc phạm quá… Nhưng Huyết Thệ Chiến đã mất đi thứ gọi là danh dự từ lâu rồi.)
Chỉ cần tham chiến, rồi thua. Vâng, từ đầu Syr đã chẳng hề nghĩ đến chiến thắng.
Cậu cũng chẳng buồn cố chấp để ở lại Khu tự trị Viễn Đông. Hiệu trưởng Yuzuki cuối cùng chỉ mang đến cho cậu một nơi mới mẻ hơn mà cậu có thể tiếp tục sở thích.
… Khi chìm đắm trong thế giới mộng mơ, cậu đã quên mất vị trí của bản thân ở thế giới này.
Và giờ, Syr buộc phải chiến đấu. Vì thế giới này đã cử ra con quái vật mang tên Lôi Vũ Tích Kiếm - Ishizuka Satsuki để nuốt chửng nơi mà cậu thuộc về. Cô ta sẽ nghiêm túc mà đốt hết những cuốn truyện tranh và sách của cậu mất…
(… Khốn nạn. Yuzuki, bà không ngờ cô cháu gái của mình lại cãi lời phải không? Chết tiệt, tôi cũng vậy.)
(Nhưng thắng bằng cách nào chứ? Mình hoàn toàn không có DEMs. Kết cục sẽ chẳng khác gì với ngày đầu tiên mình đến đây cả…)
Satsuki vẫn không hề nhích lấy một bước.
-‘Nếu cậu cứ thể hiện thế này, ai sẽ khinh thường cậu hả Syr?’
-‘Là cô chăng?’
Asyrana đang ám chỉ đến cách chiến đấu của cô như đang khinh thường cậu.
Mọi chuyện dần đến chiều hướng leo thang. Trong một khoảnh khắc, Asyrana di LionHert đã bị đánh trúng.
-‘‘‘Kết thúc rồi…’’’ Tất cả học viên cùng đồng thanh lên tiếng.
(Gahhh…! Thân thể…. tê liệt… di chuyển…. gahh… không thể cử động !)
-‘AAAHH !!!’ Tiếng gào vang lên. Một Asyrana di LionHert đứng đó, hét lên một tiếng kinh người rồi đổ gục.
Huyết Thệ Chiến đã giao thệ- giọt máu được nhỏ ra không đơn thuần là lời xác nhận cho sự tham gia của các bên. Nó đại diện cho giọt máu duy nhất được phép đổ lúc tham chiến.
Cả hai không được phép gây sát thương trực tiếp lên nhau. Vi phạm điều đó sẽ ngay lập tức bị xử thua và có nguy cơ đuổi học. Mà điều luật này khá vô dụng vì… DEMs có trong mình lớp phòng thủ tuyệt đối. Nó cũng được tích hợp dòng điện để vô hiệu hoá đối phương- cũng là yêu cầu chiến thắng của Huyết Thệ Chiến luật.
… Đoán xem người sử dụng điện nguy hiểm nhất Khu tự trị là ai nào.
Hiệu trưởng Yuzuki đã từng mang danh hiệu Maiden of The World. Giờ đây, cháu gái của bà ta có tiềm năng sẽ vượt qua người bà nổi tiếng của mình.
Những suy nghĩ trên vụt qua trong đầu Asyrana di LionHert trong vài khắc nằm im trên mặt đất. Dòng điện này thật sự rất khó chịu.
(Cô ấy đã cảm thấy thế nào khi mọi cuộc chiến đều kết thúc chỉ sau một nhát chém?)
-‘‘Nhất Tự Kiếm Thuật.’’
Lời đầu tiên khi Syr bật dậy khỏi đòn đánh chí mạng đó là một chút thông báo đến Satsuki.
Cô ngỡ ngàng. Calahad và Uyển Vi cũng ngỡ ngàng. Không một học viên nào đang theo dõi mà hết ngỡ ngàng trước Asyrana.
-‘Ừ thì… đó đúng là kiếm thuật của tôi. Nhưng Syr, làm cách nào mà cậu có thể…’
-‘… Bình thường thôi.
’
Thay vì chú trọng vào sự hoa mỹ và thích nghi với từng tình huống khác nhau của OTES, Nhất Tự Kiếm Pháp lại đơn giản bằng khẩu quyết “Mỗi kẻ trước mắt, chỉ cần một cắt”
(Quá trình luyện tập Nhất Tự Kiếm Pháp quá điên rồ. Nhưng nếu là mình thì mình sẽ dạy cho Satsuki trường phái ấy.)
…
-‘Anh tìm hiểu được gì rồi?’
Uyển Vi hỏi, nhưng mắt vẫn không rời khỏi sân đấu. Calahad thì liên tục nhấn thứ gì đó trên thứ thiết bị gọi là điện thoại.
Mất một lúc và mọi thông tin về Asyrana di LionHert đều hiện rõ trên màn hình. Kẻ có danh hiệu Magician- Calahad không hề đơn giản chút nào.
-‘… Năng lực: Hồi phục. Khá đủ để giải thích cho những gì vừa xảy ra.’
-‘Cái gì!? Thật sao???’ Uyển vi như quá khích trước thông tin ấy, khiến chàng trai tóc vàng cũng cảm thấy bị áp đảo –‘ Asyrana di LionHert bất tử à ???’
Một số ánh nhìn bắt đầu hướng về hai người họ. Không muốn lộ chuyện bản thân có những cách thức truy cập vào thông tin của người khác, Calahad liền trấn an Vi:
-‘Năng lực này có mức xếp hạng E. Nó cũng ghi là “Hồi phục” thay vì “Tái sinh” hay “Bất tử”, hiểu không?’
Chàng học viên khẽ vuốt lên mái tóc của Uyển Vi.
‘Như Phương Đông các người hay nói: Mỗi người đều có thọ mệnh. Asyrana có thọ mệnh dày hơn người bình thường, chỉ vậy thôi.’
Vi im lặng.
-‘… Phải, tôi hiểu. Kẻ có thể sống, người khác thì không. Thượng đế thật sự quá bất công.’
Đôi tay của Calahad vẫn nhẹ nhàng xoa đầu Vi không ngừng.
…
Huyết Thệ Chiến vẫn tiếp tục. Asyrana di LionHert chạy xung quanh để né tránh sự truy đuổi của những thanh kiếm.
Bí mật khiến cậu ta đứng dậy được sau nhát chém đó vẫn còn bỏ ngỏ trong tâm trí Satsuki. Cô nhận thấy tiềm năng của con người trước mặt, nhưng yêu cầu cho phép cậu ta dừng lại mà tìm một DEMs vẫn không có hồi đáp.
Cứ như Syr có cách để dành chiến thắng mà không cần Vũ Khí Diệt Thần vậy.
Những bước di chuyển có chủ đích rõ ràng. Chớp cơ hội mà thế kiếm chưa vững, Asyrana vung con dao (!?) giấu dưới lớp áo về phía người mạnh nhất Khu tự trị Viễn Đông.
Nó đâm vào ngực, chính xác hơn là đứng lại ngay khi chạm vào ngực của cô công chúa. Đó là trường lực vô hình mà DEMs tạo ra.
Một trận Huyết Thệ Chiến sẽ bao gồm liên tục sử dụng DEMs bản thân nhằm bào mòn lớp màn chắn ấy. Cảm giác vô vọng ra sao khi trong tay không có Vũ Khí Diệt Thần, chẳng có cách nào để khiến đối thủ nhận lấy một khó khăn nhỏ.
Tôi sẽ không kéo dài câu chuyện thêm. Tất cả chỉ là trò mèo vờn chuột, thi thoảng con chuột sẽ bị một hai cái móng vuốt cào trúng nhưng rồi lại lồm cồm đứng lên.
(Quá đủ rồi.) Satsuki đã phát chán. Bước chân đầu tiên của cô trong trong trận đấu này.
Syr nhận ra nhưng đã quá muộn. Chỉ một khắc trước khi người con gái ấy đứng bên cạnh cậu cùng thanh trường kiếm bên hông.
(Là kĩ thuật sải bước trong Nhất Tự Kiếm Pháp… Để kết thúc trong một đòn, cần rút ngắn khoảng cách {Tốc Bộ} – rút kiếm chém nhanh {Tốc Trảm/ Tốc Kích} hoặc phản công khi bị tấn công phủ đầu {Phá Thế Thư})
Không thể cản bước Tốc Bộ, Asyrana di LionHert chuẩn bị cho pha Tốc Trảm kế đến.
Satsuki vung lên thanh Yamata no Orochi.
Mục đích của cô là trực tiếp điều khiển dòng điện chạy vào cơ thể của Asyrana di LionHert. Cô đã nghĩ đúng, đó là điều mà cậu ta đang lo sợ.
Hai sợi xích bắt đầu hành động. Bắt kịp với chuyển động của chúng, bốn thanh kiếm liền ghìm chặt cả hai trong không trung.
Há miệng mắc quai rồi… Syr giờ đây còn bị cố định chung với mấy sợi xích kia.
… Là những gì mà cô đối thủ đang nghĩ đến.
Tiếng *lách cách trong ống tay áo của Syr chợt đánh thức Satsuki tỉnh mộng. Có cơ chế máy móc nào đó trong bộ trang phục thùng thình kia.
Sợi xích bị nới dài. Syr không những thoát khỏi thế kìm kẹp từ các thanh kiếm lơ lửng, còn có cơ hội thực hiện một đòn khoá tam giác lên Satsuki.
Để làm bất động đối phương thì đâu chỉ có dòng điện từ DEMs chứ.
Nhưng một cơn tê liệt liền chạy dọc bản thân cậu học viên. Chạm… vào trường lực... cũng mang điện…?
Huyết Thệ Chiến đến đây là kết thúc.
Lẽ ra là vậy. Chủ nhân của Yamata no Orochi chợt đẩy Asyrana di LionHert ra, trong tâm trí tự nhủ ‘‘vẫn còn cơ hội khác mà’’.
Trực giác là thứ đáng sợ. Ishizuka Satsuki vô thức cảm thấy bất an khi áp sát Asyrana, thành ra mới chủ động giãn khoảng cách.
-‘Tôi đã nghĩ là cậu không chuẩn bị gì khi đồng ý trận Huyết Thế Chiến với tôi. Thành thật xin lỗi.’
Cổ đang nói đến sợi xích và trang bị đằng sau lớp áo khoác dày cộp của Syr á ?
… Biết phản ứng ra sao trước lời cảm thán trên ? Syr im bặt đầy vô cảm, nhưng kì thực là cậu hơi bối rối.
(Cô ta giống người bà của mình ở cái cách hoang tưởng về người đối diện thật. Đây là thiết bị sinh tồn thôi mà…)
Nó dùng để leo núi, trèo cây và mang lại cảm giác mới lạ khi được đọc truyện từ trên cao vút. Đôi khi nó cũng giúp cậu được chiêm ngưỡng những trận Huyết Thế Chiến đúng nghĩa ở một góc nhìn ít ngờ.
Hôm nay bộ thiết bị này mới có thêm chức năng mới : bảo vệ chủ nhân của nó khỏi mấy thanh kiếm bay lượn.
(Nhưng tại sao cô ta lại đẩy mình ra xa ?)
Một cảm giác tiếc nuối. Bởi lẽ chỉ cần chút nữa thôi…
… chiến thắng đã thuộc về học viên Asyrana di LionHert.