Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Chapter 1179: Thay đổi kế hoạch (1)

Giá trị của pháo phân giải cấp chín lớn như vậy, cho dù là hai người bọn hắn, cũng đều không có loại trang bị này.

Ngoài ra, điểm đáng sợ hơn cả ở tên địch nhân này là toàn bộ các tham trắc hồn đạo khí mà bọn hắn mang theo đều không hề có tác dụng.

Khi pháo phân giải cấp chín được khai hỏa, hai vị hồn đạo sư cấp chín này lập tức kích hoạt năng lực dò tìm mạnh nhất của mình. Pháo phân giải cấp chín chỉ có tác dụng trong phạm vi ba nghìn mét. Tuy nhiên, bọn hắn vẫn không thể tìm ra vị trí cụ thể của người kia. Bởi lẽ đó, bọn hắn chỉ có thể rơi vào thế bị động. Nội tâm làm sao có thể không bị ám ảnh chứ?

Từ Thiên Nguyên rốt cuộc cũng có chút hoảng sợ. Để từ đây trở về lãnh thổ của Đế quốc Nhật Nguyệt, vốn ban đầu là lãnh thổ của Đế quốc Thiên Hồn, với tốc độ của toàn bộ hồn đạo sư đoàn, sẽ phải mất ít nhất bốn tiếng phi hành, mà còn phải cố gắng tránh né những trở ngại có thể xảy ra từ Đấu Linh Đế quốc nữa.

Trong bốn tiếng này, nếu những kẻ địch khó hiểu kia cứ tiếp tục truy đuổi, thì bọn hắn sẽ phải chịu bao nhiêu tổn hại đây? Hơn nữa, với điều kiện hiện tại của hai hồn đạo sư đoàn, căn bản không thể kiên trì phi hành trong bốn tiếng. Lát nữa nhất định phải đáp xuống nghỉ ngơi.

Nên làm sao đây?

Từ Thiên Nguyên nghiến răng nghiến lợi, truyền âm cho Hạ Hiên Thần: "Chúng ta nhất định phải để mọi người nghỉ ngơi. Tinh thần quân đội hiện tại đang hỗn loạn. Nếu đối phương lại sử dụng pháo phân giải, thành công giết chết người bên ta, thì chúng ta sẽ gặp rắc rối mất."

Hạ Hiên Thần nhìn về phía hắn, nói: "Từ ca, chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Từ Thiên Nguyên nói: "Bây giờ chúng ta đáp xuống đi. Hoàng Long hồn đạo sư đoàn của ta sẽ đảm nhận trách nhiệm phòng ngự. Hãy để mọi người tập trung lại gần nhau, thay phiên nghỉ ngơi dưỡng sức. Bằng cách này, mật độ của lá chắn phòng ngự liên kết sẽ tăng lên rất nhiều. Pháo phân giải muốn đột phá cũng sẽ không dễ dàng nữa. Trên không trung không có cách gì giảm thiểu cự ly. Nhưng trên mặt đất thì có thể. Trước hết để cho mọi người khôi phục thể lực rồi lại bàn tiếp. chúng ta cũng phải suy nghĩ một chút biện pháp."

"Chỉ đành vậy thôi." Hạ Hiên Thần cũng nghĩ không ra biện pháp nào tốt hơn.

Hai người lập tức hạ lệnh, những thành viên còn lại của Tà Quân và Hoàng Long hồn đạo sư đoàn đều lần lượt đáp xuống đất.

Bọn hắn chọn một khu rừng để nghỉ ngơi. Dưới sự trợ giúp của Hồn Đạo Khí, một mảng cây cối bị cuốn đi, để lại một khoảng trống. Hoàng Long hồn đạo sư đoàn ở phía ngoài, Tà Quân hồn đạo sư đoàn ở bên trong. Luân phiên phòng ngự.

Đồng thời, dựa vào trận hình dày đặc hơn, cường độ của lá chắn phòng ngự liên kết cũng được tăng lên.

Hạ Hiên Thần, Từ Thiên Nguyên cùng mấy vị phó đoàn trưởng tụ tập lại, đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt cực kỳ khó coi.

Bọn hắn đều là thành viên của hộ quốc chi thủ, dù là ở bên trong Nhật Nguyệt Đế quốc, địa vị cũng cực kỳ cao. Ngay cả Từ Thiên Nhiên khi nhìn thấy bọn hắn, cũng phải khách khí vài phần. Đặc biệt là Từ Thiên Nguyên, bản thân còn mang tước vị thân vương.

Tuy nhiên, lần này bọn hắn lại gặp phải phiền toái quá lớn. Kẻ địch ẩn mình trong bóng tối này thực sự rất khó đối phó. Tìm không được đối thủ chính là điều phiền toái nhất. Nếu không biết địch ở đâu, thì sức chiến đấu có cao cũng đâu có tác dụng gì chứ? Chỉ có thể phòng ngự một cách bị động mà thôi.

"Chúng ta không thể tiếp tục như thế này, nếu tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn ăn tươi nuốt sống. Hơn nữa một khi người của chúng ta chết quá nhiều, sẽ có khả năng xảy ra binh biến." Hạ Hiên Thần hung hăng đạp mạnh xuống đất, khiến bụi bắn tung tóe.

Từ Thiên Nguyên lẳng lặng gật đầu, “Chúng ta nhất định phải tìm biện pháp dụ hai người kia ra ngoài, sau đó giết bọn hắn, để trở về còn phải đi một đoạn đường dài, cho dù tiến vào được lãnh thổ cũ của Thiên Hồn đế quốc, cũng phải bay qua Sử Lai Khắc Thành mới có thể tụ họp với đại quân, mất quá nhiều thời gian, nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng sẽ không được mấy người có thể sống sót trở về.”

Mấy vị phó đoàn trưởng khẽ gật đầu, bộ dạng một mực nghe theo trông như thiên lôi, sai đâu đánh đó vậy.

"Hạ huynh, ngươi đầu óc rất tốt, thử suy nghĩ một cái biện pháp đi, dù có mạo hiểm một chút cũng không sao." Từ Thiên Nguyên trầm giọng nói.

Hạ Hiên Thần gật đầu, nói: “Đối với kế hoạch hiện tại, chúng ta chỉ có thể tìm cách dụ bọn hắn tới, sau đó toàn lực phát động tấn công. Theo ta nghĩ, thực lực hai người này rất cường đại, ít nhất cũng là siêu cấp đấu la, một trong số bọn hắn còn có thể là hồn đạo sư cấp chín, hoặc có một khẩu pháo phân giải do hồn đạo sư cấp chín chế tạo. Nếu muốn tìm được bọn hắn, trước tiên phải phá vỡ năng lực ẩn thân của bọn hắn đã.”

"Trước đây chúng ta đã thử qua, hồn đạo khí dò sóng cùng hồn đạo khí dò nhiệt đều không có tác dụng với bọn hắn. Phạm vi của hồn đạo khí dò tìm tinh thần thì lại quá nhỏ, không thể phát hiện được. Vậy thì chúng ta chỉ có thể sử dụng thủ đoạn ngu ngốc một chút. Trước tiên là nhử cho bọn chúng tấn công, sau đó dùng phương pháp tấn công trải thảm để tìm ra vị trí cụ thể của chúng. Dựa trên những gì quan sát được lúc trước, thì cho dù chúng muốn trốn vào không gian, cũng sẽ phải mất một chút thời gian thi triển. Chỉ cần chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, tập trung lực lượng để tung ra một kích toàn lực, bọn chúng cho dù không chết cũng sẽ bị trọng thương, chỉ cần chúng ta khiến chúng bị trọng thương, ngăn cản chúng tiếp tục truy đuổi, thì mục đích của bên ta đã đạt được rồi.”

Từ Thiên Nguyên hai mắt sáng lên, gật đầu nói: "Được, cứ làm vậy đi. Để mọi người hồi phục trước. Sau đó, cho huynh đệ tiến hành công kích trải thảm. Ta sẽ dẫn bốn phó đoàn trưởng tạo thành một đội hình công kích liên kết nhỏ. Với thực lực tổng thể của năm người bọn ta, sức tấn công cũng đủ mạnh rồi, chúng ta sẽ nhắm vào một trong hai người bọn hắn. Hạ huynh, ngươi sẽ chỉ huy các huynh đệ. Kể cả Hoàng Long hồn đạo sư đoàn của ta, cũng sẽ tạm thời đặt dưới quyền chỉ huy của ngươi. Chỉ cần bọn hắn dám đến gần, ta không tin bọn hắn có thể toàn vẹn trở ra.”

Nhìn thấy vẻ mặt hung dữ của Từ Thiên Nguyên, Hạ Hiên Thần nghiêm túc gật đầu, nói: "Nếu Từ huynh đã hạ quyết tâm, thì ta cũng sẽ nghe theo. Chúng ta sẽ đồng tâm hiệp lực giải quyết mối đại họa này. Vẫn nên quay về càng sớm càng tốt. Linh Đấu thành bị công phá, trong Đấu Linh đế quốc nhất định sẽ hỗn loạn, dựa theo kế hoạch của nguyên soái, ở tiền tuyến có lẽ sẽ phát sinh biến hóa, cần đến lực lượng của chúng ta.”

“Ừm.” Từ Thiên Nguyên ngoài miệng đồng tình, nhưng trong ánh mắt lại có vẻ không cam tâm. Đối với Quất Tử mà nói, cũng giống như với Từ Thiên Nhiên, hắn không có cảm tình cho lắm. Nhưng hắn cũng phải thừa nhận năng lực của vị chiến thần đế hậu này, quả thật quá kinh người. Đến mức mà bọn hắn, những đại lão cao tầng trong quân đội cũng phải tuân theo mệnh lệnh của nàng, thậm chí không tìm ra nổi một lý do để phản đối việc nàng trở thành thống soái. Giờ đây, người dân trong đế quốc đang tung hô vị chiến thần đế hậu này đến cùng cực. Ở một số khía cạnh, uy danh của Quất Tử thậm chí còn vượt qua cả Từ Thiên Nhiên. Điều này đặc biệt đúng sau khi toàn bộ Thiên Hồn đế quốc bị chiếm đóng.

Hạ Hiên Thần đi xuống dưới sắp xếp, còn Từ Thiên Nguyên cùng bốn phó đoàn trưởng khác thì ngồi xếp bằng, bắt đầu nghỉ ngơi. Các hồn đạo sư của Hoàng Long hồn đạo sư đoàn đều không dám lơ là, dốc hết sức thi triển lá chắn phòng ngự liên kết, bảo vệ cho mọi người.

Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Vũ Đồng hiện tại đang ở trên không, cách đó không xa, quan sát hết thảy mọi việc trên mặt đất.

"Một kích vừa rồi của chàng chắc hẳn đã khiến bọn hắn sợ hãi rồi. Chàng xem, lúc này bọn hắn chỉ có thể đáp xuống đất. Nhưng liệu việc duy trì trận hình sát lại gần nhau như vậy, có khiến lá chắn phòng ngự liên kết trở nên cứng rắn hơn không?" Đường Vũ Đồng nói với Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo gật đầu, nói: "Có đấy. Xét theo trận hình hiện tại của bọn hắn, pháo phân giải hẳn là vẫn có thể đột phá, nhưng sau khi đột phá sẽ khó có đủ lực công kích để giết chết đối phương. Hai hồn đạo sư đoàn còn khó đối phó hơn ta tưởng tượng. Tuy nhiên, ta có thể đoán được bọn hắn sẽ làm gì tiếp theo."

“Ồ?” Đường Vũ Đồng tò mò nhìn Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo nói: “Mặc dù bây giờ pháo phân giải không thể đối phó với bọn hắn, nhưng chỉ cần bọn hắn lại bắt đầu lên đường, thì sẽ không có biện pháp nào để sáp lại gần nhau nữa. Bay ở trên trời, phi hành hồn đạo khí cần phóng thích ra hồn lực, điều này yêu cầu các hồn đạo sư phải duy trì một khoảng cách nhất định giữa từng người. Khoảng cách

giữa một hay hai người thì chưa tính là gì, nhưng nếu có hàng trăm người, chắc chắn sẽ khiến lá chắn phòng ngự liên kết bị kéo căng ra, khi đó bọn hắn sẽ không thể chặn công kích bằng pháo phân giải của ta nữa. Mà một khi chết nhiều người hơn, trong quân có thể sẽ xảy ra nội loạn. Bởi vì không ai biết, mục tiêu công kích tiếp theo của ta là người nào. Vì vậy, nếu ta là chỉ huy của bọn hắn, muốn dẫn thuộc hạ của mình rút lui mà không bị đánh giết từng người một, thì việc tiếp theo phải làm chính là dụ kẻ địch tấn công, rồi tìm cách giết chết đối phương.

Đường Vũ Đồng mỉm cười, nói: “Vậy thì đơn giản rồi, chỉ cần mặc kệ bọn hắn dụ dỗ, chúng ta không ra ngoài là được. Ta không tin bọn hắn có thể làm gì được chúng ta, chỉ cần đợi bọn hắn lần nữa xuất phát, thì sẽ trở nên có sức mà không có chỗ dùng rồi."

Hoắc Vũ Hạo lắc đầu, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng: "Nếu bọn hắn muốn bán cho ta một cái sơ hở, vậy sao ta lại không nắm lấy chứ? Chẳng những phải nắm lấy, mà lần này ta còn phải khiến bọn hắn hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng. Đi, chúng ta đi sắp xếp một chút."

Vừa nói, hắn vừa nắm lấy tay Đường Vũ Đồng, xoay người bay về phía xa.

Hoàng Long hồn đạo sư đoàn vẫn đang canh giữ bên ngoài, còn các hồn đạo sư của Tà Quân hồn đạo sư đoàn thì đang nghỉ ngơi thông qua minh tưởng. Từ Linh Đấu thành đến nơi này đã có một khoảng cách nhất định, mà Linh Đấu thành bên kia lại rất hỗn loạn, ít nhất trong thời gian ngắn, sẽ không có truy binh đuổi tới đây được.

Rất nhanh, một tiếng trôi qua, các hồn đạo sư của Tà Quân hồn đạo sư đoàn cơ bản đã khôi phục hồn lực. Còn bình trữ hồn lực thì vẫn chưa có thời gian để bổ sung.

Luân phiên, lúc này Hoàng Long hồn đạo sư đoàn sẽ nghỉ ngơi, để cho Tà Quân hồn đạo sư đoàn tiến hành phòng ngự bên ngoài.

Hạ Hiên Thần thống nhất chỉ huy hai hồn đạo sư đoàn, mọi chuyện vẫn đang diễn ra có trật tự, mà Từ Thiên Nguyên và bốn phó đoàn trưởng vẫn ngồi đó thiền định, cũng chẳng để ý đến mọi việc ngoài kia.

Hoắc Vũ Hạo và Đường Vũ Đồng lúc này đã trở lại không trung, nhìn tình huống phía dưới, hắn không khỏi nhíu mày. Kẻ địch khó đối phó hơn hắn nghĩ, chỉ riêng sự điềm tĩnh này thôi đã khiến người ta lấy làm kinh ngạc rồi.

"Hồn lực của Tà Quân hồn đạo sư đoàn cơ bản đã được phục hồi. Giờ đến Hoàng Long hồn đạo sư đoàn tiến hành nghỉ ngơi. Dù bọn hắn muốn dụ chúng ta tấn công hay tiếp tục rời đi, trước tiên vẫn phải hồi phục trạng thái tốt nhất đã. Đây là muốn đọ tính kiên trì với chúng ta đây mà!" Hoắc Vũ Hạo nói với Đường Vũ Đồng.

Đường Vũ Đồng ôm lấy cánh tay của hắn, bình thản cười, nói: "Bọn hắn không vội.

Thì chúng ta vội làm gì chứ? Cứ chờ rồi sẽ thấy."

Trong lòng Hoắc Vũ Hạo đột nhiên khẽ lay động, như nghĩ ra một điều gì đó: "Vũ Đồng, nếu bọn hắn đã cho chúng ta nhiều thời gian như vậy, thì ta đột nhiên lại nảy ra một ý

tưởng khác. Tiêu diệt hai hồn đạo sư đoàn này có lẽ vẫn chưa phải là kết quả lý tưởng nhất."

"Hả?" Đường Vũ Đồng kinh ngạc nhìn hắn.

Hoắc Vũ Hạo thì thầm vào tai nàng điều gì đó, vẻ mặt Đường Vũ Đồng dần dần trở nên kỳ quái: "Chàng thật xấu xa! Hừ, chàng làm như vậy, dám nói là không phải để giúp Quất Tử không?"

Hoắc Vũ Hạo vội vàng biện minh: "Đương nhiên là không. Nếu ta nhớ không lầm, Hoàng Long hồn đạo sư đoàn là thế lực mạnh nhất trong tay các thành viên hoàng thất của Nhật Nguyệt Đế Quốc. Đối với hồn đạo sư đoàn này, hoàng thất tông thân nhất định hết sức coi trọng. Quất Tử biết sử dụng dương mưu, chẳng lẽ ta lại không à? Chúng ta đã không còn khả năng chiến thắng cuộc chiến này một cách trực diện nữa. Hoàng cung của Linh Đấu thành đã bị hư hại nghiêm trọng. Vẫn không biết hoàng thất Đấu Linh Đế Quốc còn ai sống sót hay không, bởi vậy, chúng ta chỉ có thể từng chút một xoay chuyển tình thế. Lùi lại một bước mà nói, nếu như sau này Nhật Nguyệt Đế Quốc thật sự thống nhất đại lục, cho dù rơi vào tay Quất Tử, nhất định vẫn tốt hơn so với rơi vào tay Từ Thiên Nhiên hay Thánh Linh Giáo.”

Đường Vũ Đồng bật cười, nói: "Xem chàng khẩn trương chưa kìa, ta chỉ là đang thử chàng thôi, chẳng lẽ ta còn không tin tưởng chàng sao?"

Hoắc Vũ Hạo cũng cười: "Ta đương nhiên biết nàng sẽ tin ta, nhưng ta vẫn phải giải thích. Đây là tôn trọng nàng. Đi thôi, chúng ta xuống dưới."

Nói xong, Hoắc Vũ Hạo nắm tay Đường Vũ Đồng, lặng lẽ biến mất vào trong một mảng rừng rậm. Tất nhiên, nơi bọn hắn hạ xuống vẫn cách khá xa hai hồn đạo sư đoàn kia.

Các hồn đạo sư của Hoàng Long hồn đạo sư đoàn vẫn đang kiên nhẫn hồi phục, lúc này đã lâu không hề bị công kích. Mặc dù các hồn đạo sư của Tà Quân hồn đạo sư đoàn chịu trách nhiệm phòng thủ sẽ không được thư giãn như vậy, nhưng rốt cuộc trong lòng bọn hắn cũng cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.

Từ Thiên Nguyên trước đó từng nói, một kích uy lực kia của địch nhân chỉ dùng được một lần, hiện tại xem ra là chính xác rồi.

Hạ Hiên Thần không ngừng quan sát động tĩnh bên ngoài, ngay cả ngồi xuống tu luyện cũng chẳng dám, việc tiếp theo phải làm chính là giăng bẫy. Cái bẫy này phải được giăng ra để đối phương cảm thấy có cơ hội tận dụng.

Cảm giác của hắn khác hẳn với đám thuộc hạ hồn đạo sư, cơn ớn lạnh chạy dọc khắp sống lưng vẫn chưa thể tan biến. Hắn cũng tin tưởng rằng, hai vị cường giả này đã truy đuổi tới tận đây, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, mà thực lực cường đại, nhất định cũng đi kèm với tính kiên nhẫn. Không chịu nổi tịch mịch, sao có thể trở thành cường giả chứ?

Một khoảng thời gian không ngắn đã trôi qua, sau một hồi, Hoàng Long hồn đạo sư đoàn cũng đã khôi phục được phần nào, tiếp theo chính là thời điểm hoàn thành cạm bẫy. Cũng là thời điểm nguy hiểm nhất, khó có thể nói trước điều gì, chỉ có thể hi sinh một số người mà thôi, nếu không hai người đó chắc chắn sẽ không bị lừa. Chỉ là không biết bọn hắn rốt cuộc từ đâu mà đến, cường giả cấp độ này, còn sở hữu một khẩu pháo phân giải cấp 9, điều này vẫn luôn khiến Hạ Hiên Thần cảm thấy có chút thần bí và đáng sợ.

"Báo cáo, tham trắc hồn đạo khí cho thấy có người đang hướng về phía chúng ta." Một vị trong Tà Quân hồn đạo sư đoàn đột nhiên báo cáo, khiến Hạ Hiên Thần đang rơi vào trầm tư bỗng bừng tỉnh lại.

"Có người tới sao? Bao nhiêu người?" Hạ Hiên Thần lập tức kinh hãi, vội vàng hỏi.

Chẳng lẽ hai người đó không nhịn được mà xuất hiện rồi?

"Có rất nhiều người đến theo đường bộ, đang bao vây chúng ta." Tên hồn đạo sư đang báo báo cáo rõ ràng có chút khẩn trương, bởi vì rất nhiều địch nhân đang vây quanh bọn hắn. Đúng vậy, là địch nhân, ở bên trong Đấu Linh đế quốc này, thứ duy nhất bọn hắn có thể bắt gặp chính là địch nhân. Hơn nữa, đám địch nhân này dường như hiểu rất rõ vị trí của bọn hắn, đã hoàn toàn bao vây lấy nơi này rồi.

Hạ Hiên Thần sắc mặt ngưng tụ, chẳng lẽ là viện quân của hai người kia sao? Nếu đúng như vậy thì mọi chuyện còn rắc rối hơn nữa. Tuy nhiên, hắn thực sự không quá lo sợ về sự xuất hiện của viện quân. Trong số tam quốc Đấu La Đại Lục, Đế quốc Đấu Linh là quốc gia yếu nhất, thậm chí còn không thành lập nổi một hồn đạo sư đoàn nào. Cho dù có bao nhiêu người tới đây, cho dù đều là hồn sư đi nữa, cũng không có gì phải sợ. Ở đây có hai hồn đạo sư đoàn cấp Thú Vương được gọi là hộ quốc chi thủ. Tuy rằng nhân số không đến một phần ba, nhưng chủ lực vẫn còn, bọn hắn vẫn đang ở thế mạnh.

"Ngoại trừ năm vị sư đoàn trưởng, đánh thức tất cả mọi người đi, chuẩn bị chiến đấu." Hạ Hiên Thần trầm giọng nói.

Bây giờ hắn chẳng còn để tâm đến việc giăng bẫy nữa, ít nhất thì trước mắt, hắn phải triệt để đánh bại địch nhân đang đến đã. Mà cuộc tấn công này của địch nhân thực chất cũng là cơ hội tốt để bộc lộ sơ hở, đồng thời giăng bẫy.

Vừa hạ lệnh xong, Hạ Hiên Thần nhanh chóng đi tới tham trắc hồn đạo khí bên kia. Tham trắc hồn đạo khí trên không hiển nhiên sẽ không quá hiệu quả khi sử dụng ở quốc gia đối địch, cho nên bọn hắn mang theo tham trắc hồn đạo khí mặt đất, mặc dù phạm vi dò xét nhỏ hơn, nhưng độ chính xác lại cao hơn.

Trên màn hình của tham trắc hồn đạo khí, Hạ Hiên Thần nhìn thấy từng chấm đỏ hiện lên dày đặc, mỗi chấm đỏ tượng trưng cho một kẻ địch, nhìn thoáng qua, hắn thậm chí chẳng thể đếm được số lượng kẻ địch nữa.

Những kẻ địch này tỏ ra rất bình tĩnh, tốc độ tiến tới không nhanh lắm, nhưng đã hoàn thành vòng vây, dần dần hướng về phía bọn hắn với một tốc độ vô cùng ổn định.

Bởi vì đây là một khu rừng, bị cây lớn chắn ngang, nên trong lúc nhất thời, bọn hắn không thể nhìn rõ diện mạo chính xác của những kẻ thù này. Tuy nhiên, như thế này là đủ rồi.

Toàn bộ các hồn đạo sư đều sẵn sàng chiến đấu, bao gồm cả các thành viên của Hoàng Long hồn đạo sư đoàn còn chưa hoàn thành nghỉ ngơi, nhưng cũng đã khôi phục được phần lớn hồn lực.

Hạ Hiên Thần suy nghĩ một lát, trầm giọng nói: "Tà Quân hồn đạo sư đoàn, dùng hồn đạo xạ tuyến tấn công, phá hủy cây cối xung quanh, dọn sạch khu vực này."

Chiến đấu trong rừng sẽ tương đối bất lợi cho hồn đạo sư, bởi vì hồn đạo sư giỏi tấn công tầm xa hơn, khi bị cây cối chặn tầm nhìn như vậy sẽ khó lòng bắn chính xác được.

Sau khi nghe Hạ Hiên Thần ra lệnh, từng đạo tia sáng xanh lam bắt đầu bắn ra phía ngoài, chỉ trong chốc lát, toàn bộ cây cối phạm vi đường kính ngàn mét đã bị dọn sạch, tạo ra một không gian rộng lớn xung quanh lá chắn phòng ngự liên kết của hai hồn đạo sư đoàn. Một khi kẻ địch xuất hiện, liền phải đối mặt với hỏa lực mãnh liệt của hai hồn đạo sư đoàn cấp thú vương này mà không hề có một điểm mù.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free