Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Chapter 1165: Thần thú cường thế (2)

"Chẳng lẽ là Long thúc đã đến? Đây có phải là võ hồn hắc ám thánh long của Long thúc không? Nhưng mà..." Chung Ly Ô kêu lên, nhưng rất nhanh liền cảm nhận được có gì đó không đúng, bởi vì hắn đã nhìn thấy cặp mắt màu vàng kia.

"Không, đây không phải Long thúc, đây, đây là... Đây là Thú Thần Đế Thiên, Kim Nhãn Hắc Long Vương, thiên hạ đệ nhất cường giả đương thời, chúa tể Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Thú Thần Đế Thiên!"

Lời này vừa nói ra, toàn bộ quân doanh Nhật Nguyệt Đế Quốc đột nhiên rơi vào một mảng im ắng.

Tuy rằng xét theo phán đoán, bọn hắn đều biết hồn thú của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm sẽ không can thiệp vào chiến tranh của nhân loại. Tuy nhiên, cái tên Thú Thần Đế Thiên lại quá mức vang đội. Khắp thiên hạ này, hắn được biết đến với cái danh đệ nhất cường giả.

Khi đó, tại Minh Đấu Sơn Mạch, Tử Thần Đấu La Diệp Tịch Thủy đối mặt với lực lượng của Thú Thần do Hoắc Vũ Hạo dùng nghịch lân kêu gọi đến, hoàn toàn không thể chiếm được thế thượng phong, điều này cho thấy Thú Thần Đế Thiên cường đại đến mức độ nào.

Mà lúc này, thân ảnh trên bầu trời hiển nhiên không phải là hình chiếu của Thú Thần, mà là Thú Thần chân chính. Chẳng trách, chẳng trách Huyền lão, một vị cực hạn đấu la, ngay khi vừa xuất hiện đã dốc hết sức để thi triển năng lực mạnh nhất của mình. Đối mặt với Thú Thần, ai mà dám giữ sức chứ?

Khí tức kinh hoàng vang vọng trong không trung, quân doanh Đế quốc Nhật Nguyệt im ắng không một tiếng động.

Một đạo thanh âm điên cuồng vang lên trong nội tâm Chung Ly Ô, Thú Thần vậy mà lại ra tay với Sử Lai Khắc Thành, điều này có ý nghĩa gì? Có nghĩa là cơ hội của bọn hắn đã đến! Nếu Thú Thần có thể phá thành, thì chiến lược không tấn công của bọn hắn sẽ không còn quan trọng nữa. Đến lúc đó, Sử Lai Khắc thành sẽ bị hủy diệt. Trong tình huống này, ai có thể thoát khỏi cám dỗ được chứ?

Tuy nhiên, mặc dù trong lòng đang điên cuồng suy tư, Chung Ly Ô vẫn đứng im bất động, không nói nên lời. Bởi vì uy áp lực mãnh liệt trên không trung đồng thời cũng khiến hắn tràn đầy sợ hãi.

Đây là uy áp do cường giả đỉnh cấp mang lại, uy áp do Thú Thần Đế Thiên mang lại!

Cường giả chính là cường giả, cây cao bóng cả. Khi đám người Nhật Nguyệt Đế quốc nghe được thân ảnh đen tuyền trên bầu trời hóa ra lại là Thú Thần Đế Thiên, phản ứng đầu tiên của bọn hắn là theo bản năng lui về phía sau, thay vì tận dụng cơ hội này để đối phó Sử Lai Khắc Thành.

Lúc này, thanh âm của Quất Tử lạnh lùng vang lên: "Truyền lệnh bản soái, chuẩn bị toàn bộ hồn đạo trận. Bổ sung năng lượng cho hồn đạo khí liên kết công kích từ xa, sẵn sàng phóng."

Thanh âm của nàng tuy không lớn, nhưng được truyền qua hồn đạo khí khuếch đại, khiến mọi hồn đạo sư có mặt đều có thể nghe rõ.

Hầu như toàn bộ các hồn đạo sư đều đang sợ hãi, nghe được lời của Quất Tử, bọn hắn không khỏi giật mình, rồi mới kịp phản ứng lại, ngay cả Chung Ly Ô cũng không khỏi âm thầm hổ thẹn, hắn cảm thấy lúc này mình còn chẳng bằng một tiểu cô nương.

Tuy nhiên, hắn nhanh chóng đưa ra lời giải thích trong đầu, không biết thì không sợ, nàng nhất định là không biết thú thần cường đại đến mức nào.

Lúc này, cả bầu trời lẫn mặt đất hoàn toàn rơi vào một cảnh tượng tráng lệ. Màu tím đen đối lập với màu vàng, hai luồng ánh sáng tràn đầy năng lượng va chạm vào nhau. Quả cầu ánh sáng được đẩy ra từ trước người Huyền lão đang càng lúc càng tiến gần đến Đế Thiên.

Đế Thiên lạnh lùng nhìn Huyền lão: "Huyền Tử, ngươi thật muốn liều mạng với ta sao? Ngươi nên biết, Sử Lai Khắc Học Viện nếu không có ngươi, muốn chống cự với quân địch bên ngoài là điều không thể."

Không tham gia vào chiến tranh của nhân loại, không có nghĩa là Đế Thiên không biết diễn biến của cuộc chiến này ra sao.

Huyền lão bình thản nói: “Không phải ta muốn liều mạng, mà là Thú Thần tới đây khiêu khích, thân là người thủ hộ Sử Lai Khắc học viện, ta có thể ngó lơ sao? Thú Thần đừng vội hả hê. Nếu Sử Lai Khắc Thành bị diệt vong rồi, Tinh Đấu Đại Sâm Lâm của ngươi liệu sẽ nhận được ích lợi gì sao? Nhật Nguyệt đế quốc thế mạnh, ta hỏi ngươi, nếu một ngày Nhật Nguyệt đế quốc thật sự thống trị toàn bộ đại lục rồi, liệu bọn hắn có buông tha cho hồn thú bên trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm không? Đến lúc đó, các ngươi cũng chỉ là hậu hoa viên của Đế quốc Nhật Nguyệt mà thôi. Muốn có hồn hoàn thì cứ đi tìm các ngươi là có, đến lúc đó chỉ sợ ngay cả ngươi cũng chẳng làm được gì hơn.”

"To gan!" Đế Thiên tức giận quát lớn, đột nhiên đánh ra một quyền.

Khoảnh khắc một quyền này của hắn được tung ra, quang ảnh kim nhãn hắc long vương lập tức ngửa mặt lên trời, gầm lên một tiếng.

Không chịu thua kém, đôi mắt của Huyền lão lập tức hóa thành một màu vàng óng, Thao Thiết Thần Ngưu phía sau đột nhiên lao tới trước, va chạm với kim nhãn hắc long vương.

Lần trước đối mặt với Thú Thần Đế Thiên, Huyền lão với sự trợ giúp của Mục lão, đã dẫn động được Thao Thiết huyết mạch bên trong Thao Thiết Thần Ngưu, để cho Thao Thiết nuốt chửng Đế Thiên, khiến hắn không thể tham gia vào đợt thú triều khi trước. Do đó giúp Sử Lai Khắc học viện có đủ thời gian. Mà giờ đây, Huyền lão đã chân chính trở thành Cực Hạn Đấu La, chỉ đáng tiếc là hắn vẫn không thể kích hoạt Thao Thiết chi lực bằng lực lượng của bản thân được.

Vụ va chạm giữa những võ hồn khổng lồ do hai người huyễn hóa thành, xảy ra gần như đồng thời với vụ va chạm của chính bọn hắn.

Bầu trời bất chợt tối sầm, rồi lại sáng lên. Hồn lực dao động đáng sợ trong nháy mắt nổ tung trên không trung, hướng ra xung quanh. Trong phạm vi hàng trăm cây số, toàn bộ mây mù đều lập tức tan biến, tuy vậy trên bầu trời vẫn không có ánh nắng, chỉ có hai màu vàng cùng đen tím cạnh tranh lẫn nhau.

Khí thế đáng sợ đủ để khiến toàn bộ mọi người bên dưới phải kinh hãi.

Sử Lai Khắc thành và quân doanh Nhật Nguyệt đế quốc đều đang chứng kiến cảnh tượng kinh thiên động địa này. Tuy không nhiều người thực sự hiểu điều này mang ý nghĩa gì. Nhưng mọi người đều biết rõ một chuyện, trận chiến này có ý nghĩa quyết định đối với Sử Lai Khắc Học Viện.

Chung Ly Ô lặng lẽ đi tới bên cạnh Quất Tử, thấp giọng hỏi: "Nguyên soái, khi nào thì chúng ta tấn công?"

Quất Tử nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Hiện tại chưa phải là thời điểm thích hợp, chờ song phương thật sự phân thắng bại đã, hơn nữa chúng ta nhất định phải tùy theo tình huống mà hành động. Quốc sư, ta hỏi ngài một chuyện."

"Hả? Người nói đi." Chung Ly Ô có chút nghi hoặc nhìn Quất Tử, trong trí nhớ của hắn, vị đế hậu này dường như rất ít khi đặt câu hỏi.

Quất Tử thấp giọng nói: “Từ góc độ của ngài, Thú Thần Đế Thiên có phải là một mối đe dọa lớn đối với chúng ta không?”

"Lớn, đương nhiên là lớn." Chung Ly Ô gần như không chút do dự nói: "Thú Thần Đế Thiên được biết đến là thiên hạ đệ nhất cường giả, hắn chính là trụ cột của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, bất kể là ai, tiến vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm săn giết hồn thú đều phải chú ý cẩn thận, ngay cả mẫu thân của ta cũng không ngoại lệ."

Quất Tử mỉm cười, nói: “Đáng tiếc quốc sư đã có Hồn Hoàn thứ chín, nếu không, có lẽ đây chính là cơ hội tốt để săn giết hắn. Nếu có người có thể lấy được Hồn Hoàn của Thú Thần Đế Thiên, chỉ sợ hắn sẽ kế vị luôn danh xưng thiên hạ đệ nhất cường giả rồi."

Chung Ly Ô có nằm mơ cũng không ngờ được rằng Quất Tử sẽ nói ra lời này, không khỏi sửng sốt trong giây lát. Lấy hồn hoàn từ Thú Thần Đế Thiên sao? Ngay cả hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện như vậy. Hay nói cách khác, trong số các hồn sư nhân loại, trừ khi là kẻ điên, nếu không chẳng có ai dám cân nhắc đến khả năng này cả.

Đó chính là Thú Thần Đế Thiên đấy!

Lòng tham của con người là vô đáy. Nếu Quất Tử không nói ra, hắn cũng sẽ không nghĩ đến. Tuy nhiên, khi Chung Ly Ô thực sự nghe được Quất Tử đề cập đến khả năng này, trái tim hắn gần như ngay lập tức bốc lửa hừng hực.

"Hồn hoàn là không thể. Nhưng nếu chúng ta có thể sử dụng một phần linh hồn thú thần Đế Thiên cùng cơ thể của hắn để luyện chế nó thành khôi lỗi thì..." Lòng tham bắt đầu gặm nhấm trái tim Chung Ly Ô hệt như một đàn côn trùng ngàn vạn con.

“Nguyên soái đại nhân, ta không cần hồn hoàn của Đế Thiên, nếu có thể, ta nguyện ý dâng lên cho bệ hạ. Bằng mật pháp của Thánh Linh Giáo bọn ta, kết hợp với hồn đạo khí cao cấp nhất do các hồn đạo sư phát triển, có thể bảo tồn được hồn hoàn của vị thần thú này trong một thời gian dài.

Mặc dù bệ hạ đã đạt đến cấp độ phong hào đấu la, nhưng thái tử điện hạ thì vẫn chưa! Hơn nữa, thú thần Đế Thiên không chỉ có mỗi hồn hoàn, mà còn cả hồn cốt, hồn cốt lẫn hồn hoàn đều sẽ để lại cho thái tử điện hạ hết, thái tử rồi sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất cường giả trong tương lai.”

Nghe Chung Ly Ô nói xong, trong lòng Quất Tử không khỏi rung động, nhưng rất nhanh nàng đã tỉnh táo trở lại, âm thầm cười khẩy. Ta đang muốn dụ hoặc hắn, vậy mà hắn lại dám dụ hoặc ngược lại ta sao. Hồn hoàn của thú thần Đế Thiên? Hừ, có lẽ nó chưa hẳn đã phù hợp với con trai ta đâu.

Chỉ có bản thân Quất Tử mới biết rằng, con trai mình không hề có võ hồn rồng như Từ Thiên Nhiên, hơn nữa thuộc tính của Đế Thiên là hắc ám, hồn hoàn của hắn nhất định cũng cực kỳ mạnh mẽ, cho nên ít có khả năng sẽ phù hợp cho con trai mình.

Tuy nhiên, mặc dù trong lòng có suy nghĩ như vậy, nhưng trên mặt Quất Tử lại lộ ra một vẻ háo hức: “Quốc sư đại nhân, chỉ sợ điều này không ổn. Thứ trân quý nhất của Thú Thần Đế Thiên chính là hồn hoàn và hồn cốt. Làm sao có thể giao cả hai thứ đó cho hoàng thất bọn ta được? Nếu muốn giết chết Thú Thần Đế Thiên, bọn ta còn cần sự giúp đỡ của ngài nữa, quốc sư!

Chung Ly Ô mỉm cười, nói: "Nguyên soái, người không cần khách khí, chúng ta mỗi người đều có thể lấy được thứ mình cần. Ta chỉ muốn thi thể của vị thần thú này. Dù sao thì thi thể của hắn, hoàng thất cũng không sử dụng được. Ngược lại, đối với bọn ta thì vẫn có chút tác dụng."

Quất Tử không chút do dự nói: "Nếu như chúng ta thật sự có thể giết chết vị thú thần này, chẳng những lập nên đại công, mà còn có được không ít lợi ích. Hết thảy đều nghe theo ý kiến của quốc sư."

Chung Ly Ô trong vô thức siết chặt nắm đấm trong tay áo, hắn biết rất rõ nếu lấy được thi thể của thú thần Đế Thiên thì sẽ đạt được những gì. Chỉ cần giữ lại một phần linh hồn của thú thần, hắn có thể luyện chế ra khôi lỗi kim nhãn hắc long vương. Với cường độ thân thể của Thú Thần Đế Thiên, đến lúc đó hắn sẽ chính thức vô địch thiên hạ! Mà hắn thậm chí còn có thể sử dụng khôi lỗi này để trực tiếp đạt đến cấp độ cực hạn đấu la.

Tuy vậy, Chung Ly Ô cũng là một người đa mưu túc trí, trong lòng tuy rằng cực kỳ

kích động, nhưng ngoài mặt lại tỏ ra hết sức bình thản, nói: “Muốn đối phó với Thú Thần Đế Thiên, chúng ta không được nôn nóng, nhất định phải chờ đến khi có được cơ hội tốt nhất rồi mới ra tay, hy vọng Huyền lão có thể khiến hắn trọng thương, tốt nhất là chính hắn cũng chết trong tay Thú Thần, đến lúc đó chúng ta có thể một mũi tên trúng hai đích rồi. Nguyên soái yên tâm, lúc đó Thánh Linh Giáo bọn ta sẽ dốc hết toàn lực."

Quất Tử nói: "Được, ta sẽ ra lệnh cho toàn bộ hồn đạo khí công kích ở các hồn đạo trận tập trung phối hợp với quốc sư. Trước tiên cứ chờ đợi đã."

Chung Ly Ô một thoáng suy tư, nói: "Nguyên soái, chuyện này vô cùng trọng đại, ta đi chuẩn bị trước."

“Được, mời quốc sư cứ tự nhiên.” Quất Tử nhanh chóng đồng ý.

Chung Ly Ô mang theo Phượng Lăng cùng một nhóm tà hồn sư của Thánh Linh giáo, nhanh chóng quay người rời đi.

Nhìn theo bóng lưng bọn hắn dần dần xa, trên mặt Quất Tử cũng chậm rãi hiện lên một nụ cười lạnh lùng tràn đầy sát cơ.

Quốc sư, chỉ có thể chúc ngài may mắn thôi.

"Nguyên soái, người thật sự muốn giúp đỡ Thánh Linh Giáo có được thi thể của Thú Thần Đế Thiên sao?" Tô lão lặng lẽ đi tới trước mặt Quốc Tử, thấp giọng hỏi.

Quất Tử cười nhạt một tiếng, nói: "Đương nhiên. Nhưng đó là nếu chúng ta có thể giết chết Thú Thần."

Tô lão sửng sốt một lúc, trên mặt nhanh chóng nở ra một nụ cười. Hay cho một chiêu đuổi hổ ăn thịt sói! Nguyên soái quả không hổ danh là nguyên soái, trong thời gian ngắn như vậy, đã giăng xong một cái bẫy cho Thánh Linh Giáo rồi. Dụ hoặc to lớn như vậy, đối với Thánh Linh Giáo tham lam, chắc chắn chính là dương mưu tốt nhất.

Trên bầu trời, hai bóng người đột nhiên tách ra, Huyền lão lùi lại cho đến khi đứng giữa cặp sừng của Thao Thiết Thần Ngưu, mới ổn định lại được thân thể. Thực lực cường đại của Thú Thần Đế Thiên hiển hiện ra, vừa rồi cũng chỉ lui lại hơn mười mét trên không trung mà thôi.

Huyền lão trên mặt hiện lên một mảng đỏ bừng, trong lòng âm thầm kinh hãi, thiên hạ đệ nhất cường giả quả nhiên không phải là hư danh, thực lực của Thú Thần thậm chí còn vượt quá phán đoán của hắn.

Khi va chạm với thú thần Đế Thiên, hắn chỉ cảm thấy lực lượng của Đế Thiên sâu như đáy vực, căn bản không không thể cảm nhận được giới hạn. Lực lượng đáng sợ này ngay lập tức phá hủy đòn công kích của hắn. Mà Đế Thiên dường như còn có chút nương tay, nên hắn mới có thể toàn vẹn trở ra.

"Huyền Tử, ngươi chắc hẳn cũng cảm nhận được, hiện tại giữa ngươi và ta vẫn còn một khoảng cách lớn, mau đem Hoắc Vũ Hạo mang ra ngoài đi, ta chỉ cần hỏi hắn mấy câu thôi, cũng sẽ không làm gì hắn, ta không muốn giết ngươi." Đế Thiên bình thản nói.

Huyền lão hừ lạnh một tiếng: "Đừng tưởng rằng ngươi đã thắng." Vừa nói, hắn vừa tiến lên một bước, Thao Thiết Thần Ngưu phía sau phát ra một tiếng gầm trầm thấp. Ngay sau đó, thân thể Huyền lão biến mất giữa không trung, hình dáng hư ảo ban đầu của Thao Thiết Thần Ngưu cũng trở nên rắn chắc.

Đây mới chính là võ hồn chân thân, Thao Thiết Thần Ngưu.

Bầu trời cùng mặt đất, thuộc tính thổ và hắc ám vẫn đang đấu đá lẫn nhau, nhưng lực lượng của thuộc tính thổ đã bị áp chế hoàn toàn, không thể rời khỏi phạm vi cách mặt đất trăm mét.

Những vòng sáng màu vàng lóe lên phía trên những chiếc sừng dài của Thao Thiết Thần Ngưu, ngay sau đó đột nhiên tăng tốc, lao thẳng về phía Đế Thiên cùng quang ảnh kim nhãn hắc long vương.

Thao Thiết Thần Ngưu chạy điên cuồng, trên bầu trời dường như có từng đợt sấm sét cuồn cuộn, tiếng gầm khủng khiếp vang lên như muốn giẫm nát toàn bộ bầu trời thành từng mảnh.

Từng vòng hào quang màu vàng mở rộng từ chân của Thao Thiết Thần Ngưu, bao bọc cơ thể của kim nhãn hắc long vương, đây chính là năng lực khống chế trọng lực. Trọng lực khổng lồ điên cuồng xé toạc cơ thể của kim nhãn hắc long vương, cố gắng giam cầm nó lại.

Đế Thiên thở dài một tiếng: “Nếu ngươi đã muốn tìm chết, vậy thì ta sẽ dạy cho ngươi một bài học không thể nào quên.” Vừa nói dứt lời, hắn đột nhiên xoay người, tay phải ấn lên đầu Kim Nhãn Hắc Long Vương phía sau lưng, rồi vung tay lên.

Một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện, thân ảnh kim nhãn hắc long long khổng lồ dài hơn ngàn mét lập tức tập trung về phía cánh tay phải đang vung lên của Đế Thiên, giống như cá voi đang hút nước vậy.

Lúc Đế Thiên vung tay qua đỉnh đầu, trong tay hắn đã xuất hiện một thanh cự kiếm.

Chỉ riêng phần chuôi của thanh cự kiếm này đã dài ba thước rồi, thân kiếm dài đến tám thước. Chuôi kiếm màu đen, bộ dạng giống hệt một con hắc long, nhưng lưỡi kiếm lại có màu tím sẫm, khoảnh khắc nó xuất hiện, kiếm ý đáng sợ thậm chí còn xé toạc một cái lỗ

lớn trên bầu trời. Phía sau Đế Thiên xuất hiện những vòng sáng hắc sắc khổng lồ, giống như một cái lỗ đen, muốn nuốt chửng hết tất thảy.

Tại Sử Lai Khắc Thành, mọi người Đường Môn cũng đang đứng trong sân, quan sát cuộc chiến trên không trung.

Khoảnh khắc kiếm si Quý Tuyệt Trần nhìn thấy Thú Thần Đế Thiên dùng quang ảnh của bản thân làm kiếm, cơ thể hắn đột nhiên lắc lư, rên rỉ đau đớn, miệng và mũi trào ra từng đợt máu tươi.

Kinh Tử Yến nhanh chóng đỡ lấy hắn: "Tuyệt Trần, ngươi làm sao vậy?"

Quý Tuyệt Trần nhẹ nhàng lắc đầu, nhưng ánh mắt lại lộ ra một vẻ kiên quyết. Chỉ có hắn mới biết chuyện gì vừa xảy ra. Lúc ấy hắn dùng kiếm ý của mình để cảm nhận kiếm ý của Đế Thiên, nên mới xảy ra tình huống này.

Kiếm ý thật cường đại, đây chính là kiếm ý của cường giả đỉnh cấp sao? Kiếm ý là võ hồn của bản thân, là ý niệm quái dị ngập trời, còn là lực lượng kinh người kia nữa.

Giữa lúc suy tư, Quý Tuyệt Trần ngồi xếp bằng tại chỗ, tiến vào minh tưởng. Khoảnh khắc cảm ngộ này rất quan trọng đối với bản thân hắn.

Hắn đã mắc kẹt tại cảnh giới Hồn Đấu La một thời gian rồi, vẫn chưa thể đột phá được. Cũng là vì hắn không thể ngưng tụ ra hồn hạch. Phương pháp tu luyện của hắn khác với mọi người, cho nên phải tìm ra con đường của riêng mình trước, mới có thể thực sự trở thành cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La được.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free