Animorphs (Tập 6): Tù Nhân - CHƯƠNG 8
ái gì vậy, bọn Yeerk nổi loạn há?> Marco thắc mắc.
Cassie khúc khích cười - tất nhiên là theo kiểu bằng ý nghĩ - và lập tức cả đám, trừ Ax, cũng cười theo trong im lặng. Đó là một chuỗi cười đầy lo âu.
tôi nói.
Quá muộn.
Cả bọn đã từ vết nứt bò hết ra khỏi tường, mò xuống dưới sàn. Ai thấy cảnh tượng này chắc sẽ nghĩ ngay đến cuộc xâm lăng của bầy gián. Năm con gián di chuyển cùng lúc là những cảnh rất dễ nhận ra.
Tôi đã quên rằng: loài người rất thù gián. Gián mà xuất hiện thì người nhận ra ngay tức thì. Nhưng bọn Yeerk đâu để ý gì đến gián. Cho dù chúng có là những tên Mượn xác người đi nữa, thì chúng vẫn xử sự như mọi chiến hữu Yeerk khác của chúng. Chúng cóc cần giữ gìn những tập tính của loài người.
Chẳng ai dẫm đạp lên bọn tôi cả, mặc dù tôi đã hồi hộp chờ đợi một chiếc giày bự từ trên trời ập xuống.
Bọn tôi đi cách ra một chút rồi cắm đầu chạy dọc theo mép tường, nơi tấm sàn xi- măng gặp bức tường quét vôi.
tôi đáp. Lời nói bằng ý nghĩ cũng nhỏ dần theo khoảng cách, giống như lời bình thường. Có điều là bờ tường hay các vật cản không hề gây ảnh hưởng gì.
Tôi đã nghe được các rung động của những bước chân đang rầm rập tiến tới.
Tôi căng cặp mắt gián ra, nhưng chúng hoàn toàn bất lực ở mọi khoảng cách. Tôi chỉ biết rằng có nhiều người vừa tới và đang bước rầm rập khắp căn phòng. "Hỡi các chiến hữu." Một giọng nói sang sảng chợt cất lên. "Xin giới thiệu với quý vị người lãnh đạo của chúng ta: Ngài Visser Ba."
Có tiếng thở hổn hển trong đám người.
Và cũng có cả tiếng hổn hển im lặng trong bọn tôi.
Visser Ba thật sao?
Visser Ba có thân hình Andalite kia mà? Hắn là tên Yeerk duy nhất có thân hình Andalite và quyền năng biến hình của người Andalite. Nhưng nếu Tobias mà thấy một người Andalite bước khỏi xe thì chắc chắn nó đã phải báo rồi.
"Ta thấy một số các ngươi đang ngạc nhiên," một giọng nói mới vang lên.
"Chắc chắn các ngươi biết rằng ta có thể biến thành người hay bất cứ cơ thể nào khác mà."
Marco thốt lên.
Ax nói.
Giọng nói mà giờ đây bọn tôi biết là của Visser Ba nghe đanh thép và nhát gừng. Nghe những lời hắn nói mà thấy thật lạ lùng. Xưa nay bọn tôi chỉ nghe hắn nói bằng ý nghĩ. Giờ thì hắn đã có giọng nói. Giá như bọn tôi thấy được hắn trong cơ thể người. Nhưng hắn ở xa quá, mắt gián lèm nhèm và biến dạng của tụi tôi không cách chi thấy được.
"Chiến dịch này có hai phần. Thứ nhất. Ta sẽ dùng cái bệnh viện ngụy trang đó để bổ sung thêm những vật chủ không tình nguyện. Ta dự kiến sẽ tạo thêm hai trăm quân Mượn xác mỗi tháng theo lịch của Trái Đất. Ta sẽ tập trung thâu nạp những tên cảnh sát, nhà báo, nhà văn, giáo viên, giới tài chính và đặc biệt là bất cứ tên nào nắm giữ các vị trí chính trị quyền lực."
Có tiếng xì xào đầy kích động từ đám đông tụ họp.
tôi nói.
Marco tán đồng.
"Các ngươi đã tuyển một đám bác sĩ và y tá người rất tốt, nhờ vậy chúng ta đã kiểm soát được cái bệnh viện đó. Thành công này đã khích lệ ta đi đến phần thứ hai của chiến dịch." Visser Ba nói tiếp. "Cho đến nay, bí mật này chỉ có ta và một nhóm rất nhỏ được phép biết."
Căn phòng trở nên lặng như tờ. Tất cả đều dỏng tai nghe ngóng.
"Phần thứ hai trong kế hoạch của ta còn quan trọng hơn cả phần đầu. Trong vài ngày nữa, tên thống đốc bang sẽ phải qua một cuộc phẫu thuật nhỏ. Con thư ký của hắn là người của ta, và nó sẽ lôi kéo hắn đến bệnh viện của chúng ta. Hắn sẽ nhập viện để mổ. Và khi hắn xuất viện... hắn phải là người của ta."
Rachel hổn hển.
Ax thắc mắc.
tôi giải thích.
Rachel rầu rầu nói.
Ax hỏi tiếp.
tôi nói.
Marco bồi thêm.