Animorphs (Tập 7): Kẻ Lạ Mặt - CHƯƠNG 4
"Một lối vô vũng Yeerk hả?" tôi lặp lại. "Ở đâu? Bằng cách nào?"
Tôi ngó quanh những đứa kia coi tụi nó phản ứng ra sao. Hừ, bọn tôi đã từng xâm nhập vũng Yeerk để cố cứu anh Tom nhưng thất bại… Một kỉ niệm chẳng vui vẻ gì.
Tôi thấy Cassie rùng mình.
Marco nói. "Mấy bồ biết rồi đó, vũng Yeerk nằm bên dưới trường học của tụi mình, nhưng nó còn rộng ra đến cả trại lính cứu hoả, vài trạm xăng và phần lớn khu thương xá nữa."
Ax gật đầu.
"Tobias và tui đã lập một chương trình giám sát," Marco nói tiếp. "Cả tuần rồi hai đứa tui đã theo dõi từng bước tên Mượn xác Người số dzách của chúng ta - ông Hiệu phó Chapman, bất kể nơi nào mà tụi tui có thể tiếp cận được. Tobias thì theo dấu ổng từ trên trời, còn tui thì bám gót ổng vô trong một toà cao ốc."
"Sao bồ không để tụi này tham gia với?" tôi chất vấn.
Marco nhún vai: "Việc đó chỉ cần hai người là đủ."
Anh Jake cũng có vẻ khó chịu như tôi.
Nhưng rồi tôi bỗng hiểu vì sao Marco đã nín thinh chuyện này. Anh Jake vừa trải qua một thử thách kinh hoàng: trong ba ngày liền ảnh đã là một kẻ Bị mượn xác, một tù nhân trong chính cơ thể mình. Marco muốn anh Jake được nghỉ ngơi ít lâu…
"Vậy thì lối vô vũng Yeerk ở đâu?"
"Nói ngắn gọn nha: trong một phòng thử quần áo của tiệm Gap. Trong khu thương xá. Lối vô ở đó. Bọn chúng vô trỏng, làm như thử đồ, rồi chẳng thấy chui ra."
Tobias bổ sung.
"Vô bằng lối tiệm Gap, ra từ rạp chiếu bóng," Marco bật cười. "Tụi Yeerk này có vẻ sành văn hoá Mẽo quá hả!"
"Làm giỏi đó," anh Jake gượng gạo thừa nhận. "Câu hỏi bây giờ là: tụi mình sẽ làm gì đây?"
Ax trả lời ngay lập tức.
"Chúng ta đã thử sức một lần rồi," Cassie ôn tồn. "Và không thể nói là thắng. Có cả đống Hork-Bajir và Taxxon dưới đó cùng tụi Mượn xác Người. Cả hắn cũng ở đó… Visser Ba.
Chính tại đó Tobias đã bị kẹt trong lốt chim…"
"Nói đúng hơn là tụi mình đã bị dần nhừ tử," tôi tán thành. "Ax nè, anh biết là tôi bao giờ cũng giơ cả hai tay biểu quyết uýnh, nhưng vũng Yeerk đúng là quá sức đó."
Ax bướng bỉnh. Nhưng giọng ảnh không còn hăng hái như trước nữa.
"Vụ tấn công vũng Yeerk coi như bỏ," tôi lầm bầm. Nhưng một ý nghĩ chợt đến với tôi. "Nè, Ax, anh có thể nói cho bọn này biết chút ít về Kandrona hôn?"
Ax xoay đầu qua phía tôi trong khi đôi mắt vòi chầm chậm quay hết phía nọ sang phía kia như muốn tìm xem có gì bất ổn trong rừng không.
"Vậy thì chỗ yếu của chúng đúng ra không phải là vũng Yeerk mà là cái món Kandrona, cái vầng mặt trời thu nhỏ đó." Tôi kết luận.
Ax giải thích.
"Mình tán thành," tôi nói. "Nhưng nếu tụi mình không tấn công vũng Yeerk, mà chỉ xuống đó để do thám thôi thì sao? Biết đâu lại có thể tìm ra chỗ đặt nguồn Kandrona?"
Marco bật cười. "Thế mới đúng là Rachel chớ. Bồ bắt đầu làm tui lo ngay ngáy rồi đó. Bồ nói nghe chí lý thiệt."
"Một nguồn Kandrona thì bao lớn?" anh Jake băn khoăn.
"Bằng một chiếc xe hơi thôi ư? Chắc chắn một nhúm con nít như tụi mình cũng dư sức phá banh một chiếc xe hơi," Marco cà rỡn.
"Chuyện này sẽ gây thiệt hại nhiều ít cho bọn Yeerk?" tôi hỏi. "Nó có đáng cho tụi mình liều mạng xuống đó lần nữa hay không, xuống cái vũng Yeerk khỉ gió ấy?"
Cả bọn ngó vô Ax.
Cả bọn ỉu xìu…
…>
"Vậy chúng sẽ làm gì?" Marco băn khoăn. "Visser Ba sẽ phản ứng thế nào?"
"Hắn sẽ cứu vãn tối đa trong khả năng của hắn. Còn thì sống chết mặc bay." Tôi đáp.
Ax tán thành.
Ngay lúc ấy tôi nhận ra là cả bọn sắp thực hiện cái điều ấy. Chúng tôi sắp trở lại vũng Yeerk.