(Đã dịch) Vạn Cổ Đại Đế - Chương 420 : Song kiêu tranh đấu
Ngay vào lúc Lăng Tiêu đại chiến cùng Cửu Thánh Tử, Vô Thường Quỷ Tướng cùng lão sơn dương cũng bắt đầu kịch liệt chém giết.
Vô Thường Quỷ Tướng cầm trong tay phương thiên họa kích, tựa như một vị Quỷ Vương Địa ngục, khắp người tản ra tử khí nồng đậm, mỗi nhát bổ xuống đều tựa như núi sụp đất nứt.
Mà lão sơn dương thì lại vô cùng ranh mãnh, dựa vào Na Di Bí Thuật với tốc độ cực nhanh, thoăn thoắt lướt qua giữa những kích ảnh, thỉnh thoảng cho Vô Thường Quỷ Tướng một cước móng dê.
Lão sơn dương không ra tay thì thôi, vừa ra tay luôn là một đòn sấm sét, móng dê như Thái cổ thần núi trấn áp tất cả, ẩn chứa sức mạnh mênh mông vô cùng.
Vô Thường Quỷ Tướng bị lão sơn dương đạp mấy móng vào đầu và ngực, khiến hắn hoa mắt chóng mặt, tức ngực khó chịu, tức giận gào thét không ngừng.
“Nghiệt súc, có bản lĩnh thì cùng bản tướng đại chiến ba trăm hiệp, lén lút đánh lén có gì tài ba?”
Vô Thường Quỷ Tướng gào thét liên tục, điều động sức mạnh đất trời, hướng về lão sơn dương tiêu diệt mà tới.
Vù!
Khắp người lão sơn dương ánh sáng lấp lánh, phía sau tựa như có một cánh cổng thần quang trỗi dậy, nuốt chửng toàn bộ sức mạnh trời đất mà Vô Thường Quỷ Tướng bùng nổ.
“Tiểu quỷ, ngươi ngay cả bản Đế còn không đuổi kịp, còn vọng tưởng cùng bản Đế đánh một trận? Thực sự là không biết tự lư���ng sức mình!”
Lão sơn dương xì cười một tiếng, thoắt cái tránh thoát phương thiên họa kích của Vô Thường Quỷ Tướng, phía dưới một ngọn núi nhỏ bị kích ảnh đánh nát tan, lão sơn dương giống như quỷ mị, vòng tới phía sau Vô Thường Quỷ Tướng, đá thẳng vào đầu hắn một cước móng dê.
Ầm!
Tựa như bị một ngôi sao đập trúng, Vô Thường Quỷ Tướng mắt tối sầm, bước chân lảo đảo, suýt chút nữa ngã nhào từ trên hư không.
“Ôi chao nha, ta muốn làm thịt ngươi a, nghiệt súc!”
Vô Thường Quỷ Tướng tức giận gào thét, hai mắt phun lửa, đối với lão sơn dương hận đến cực hạn, bùng nổ ra sức chiến đấu đỉnh cao của cảnh giới Vương Hầu, toàn lực vồ giết tới lão sơn dương.
Mà Thái Thượng trưởng lão U Minh Tông và Vạn Thú Môn, muốn ra tay đối với mọi người Trường Sinh Môn, bị Cơ Phi Huyên cùng Thái Thượng trưởng lão Dao Trì Tông ngăn lại, bốn người trong hư không cũng bạo phát đại chiến kịch liệt.
Ầm!
Cuồng bạo nhất chính là đỉnh Trường Sinh Sơn, tượng thần Thôn Thiên Chí Tôn không còn bị vô số sợi dây thừng trói buộc, tựa như rồng gặp biển rộng, bắt đầu đại khai sát giới.
Cường giả Tứ đại Thánh địa tuy rằng rất nhiều, nhưng căn bản không phải đối thủ của tượng thần Thôn Thiên Chí Tôn, bị tàn sát như lá rụng trước cuồng phong.
Mà Nam Cung Hiên cũng không hề nhàn rỗi, Trường Sinh Phong Thần Đại Trận tuy rằng bị kích phá, nhưng nền móng vẫn còn, hơn nữa lấy Ngộ Đạo Thụ làm trận nhãn, một lần nữa ngưng tụ ra Tử Tiêu Thần Lôi và trường sinh kiếm khí, hoành hành khắp Trường Sinh Sơn.
Nam Cung Hiên điều động Trường Sinh Phong Thần Đại Trận, bắt đầu tàn sát cường giả của bốn đại tông môn.
Ầm!
Tượng thần Thôn Thiên Chí Tôn vung quyền như rồng, hào quang rực rỡ quét sạch bốn phương, trong nháy mắt đánh nát mấy cường giả Thiên Nhân cảnh thành sương máu.
Răng rắc!
Tử Tiêu Thần Lôi ngang trời hạ xuống, những tia sét kinh hoàng quét sạch bốn phương, cuốn mấy cường giả Vạn Thú Môn vào trong đó, biến thành tro tàn.
Trường sinh kiếm khí cuồn cuộn không dứt, mênh mông vô cùng, ẩn chứa sức mạnh phá diệt tất cả, chém nát mấy đ��� tử U Minh Tông với quỷ khí âm trầm thành một màn sương máu.
Đại chiến càng thêm kịch liệt.
Điều khiến mọi người rung động và kinh hãi nhất vẫn là trận đại chiến giữa Lăng Tiêu và Cửu Thánh Tử.
Hai người đều mang theo võ học cấp chí tôn, khi triển khai ra, chúng mang theo thiên địa đại thế, cuốn lấy phong vân chín tầng trời, tựa như hai vị chí tôn tuyệt thế đang kịch chiến.
Lăng Tiêu cùng Cửu Thánh Tử giao tranh hơn trăm chiêu, Tứ Tượng Kích Thiên Thức, Ngũ Hành Phong Thiên Thức cùng Lục Đạo Luân Hồi Thức, dưới sự thúc giục của Lăng Tiêu, bùng nổ ra sức mạnh hủy thiên diệt địa.
Mà Đế Mộ Quyền của Cửu Thánh Tử cũng cực kỳ cường hãn, hơn nữa tu vi Vương Hầu cảnh của hắn, ấy vậy mà ngang sức với Lăng Tiêu, không hề rơi vào thế hạ phong chút nào.
“Giết!”
Lại một lần va chạm kịch liệt, Lăng Tiêu nắm lấy cơ hội, triển khai Na Di Bí Thuật, xuyên qua tầng tầng thần quang, một quyền thẳng tới Cửu Thánh Tử.
Thứ mạnh nhất của Lăng Tiêu vẫn là lực lượng thân thể, Cửu Thánh Tử tuy rằng tu luyện Đế Mộ Quyền, nhưng so về thể chất thì vẫn kém Lăng Tiêu rất nhiều.
Cảm nhận được thần lực vô cùng ẩn chứa trong cú đấm của Lăng Tiêu, hắn không dám khinh suất, trong tay phù văn sáng chói tràn ngập, đó là một chiếc bao cổ tay đồng thau phòng hộ, giơ lên chắn đòn của Lăng Tiêu.
Coong!
Tia lửa bắn tung tóe, bao cổ tay đồng thau đã chặn được một quyền của Lăng Tiêu, đồng thời, trong tay Cửu Thánh Tử xuất hiện một thanh chiến đao hắc kim, tản ra phong mang vô cùng, chém thẳng tới cổ Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu kẹp ngón tay như kiếm, điểm lên chiến đao hắc kim, phù văn sáng chói nổ tung, chiến đao hắc kim rung lên bần bật, đồng thời, bàn tay kia nắm thành quyền ấn, tấn công như vũ bão, đánh vào lồng ngực Cửu Thánh Tử.
Ầm!
Cú đấm này của Lăng Tiêu bùng nổ sức mạnh Phi Long Chi Thể, tựa như một đòn của thái cổ thần thú, tinh lực ngập trời, chiếc áo bào đen trên người Cửu Thánh Tử chính là một kiện Đạo khí phòng ngự cường đại, hắc quang bốc lên, chặn đứng cú đấm này của Lăng Tiêu.
Nhưng cỗ sức mạnh mãnh liệt vô cùng ấy vẫn có một phần truyền v��o cơ thể Cửu Thánh Tử, khiến ngũ tạng lục phủ của hắn không ngừng chấn động, sắc mặt không khỏi tái nhợt, khóe miệng trào ra một vệt máu.
“Lăng Tiêu, ngươi đáng chết!”
Cửu Thánh Tử nổi giận, hắn đường đường là Thánh tử của Đế Mộ Sơn, trên Chiến Thần đại lục cũng là một trong những thiên kiêu tuyệt thế, coi thường quần hùng bốn phương, Đế Mộ Quyền uy chấn thiên hạ, nay lại bị thương trong tay Lăng Tiêu.
Ầm!
Một cỗ sức mạnh kinh khủng từ người Cửu Thánh Tử bộc phát ra, tựa như trời long đất lở, núi lửa phun trào.
Trong hư không mây đen cuộn ngược, loáng thoáng phía sau Cửu Thánh Tử, tựa như xuất hiện một ngôi mộ lớn, hắc quang bao phủ vòm trời, trên đại mộ có một bóng người kinh khủng, loáng thoáng đôi mắt bỗng nhiên mở ra, hai đạo thần quang nóng rực xuyên thủng hư không, phóng thẳng về phía Lăng Tiêu.
Tốc độ cực nhanh, tựa như Lôi Đình nóng bỏng, ẩn chứa sức mạnh xuyên thủng tất cả, trong nháy mắt đã đến trước mặt Lăng Tiêu.
Đây là sát chiêu của Cửu Thánh Tử, việc bị Lăng Tiêu đánh bị thương khiến hắn cảm thấy mất mặt vô cùng, nhất thời cuồng bạo.
Hai vệt thần quang này khiến Lăng Tiêu cũng cảm thấy một luồng uy hiếp chết chóc.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lăng Tiêu bất kể có muốn hay không, Thôn Thiên Kiếm trong nháy mắt đã chắn trước hai vệt thần quang kia.
Coong!
Cổ kiếm Thôn Thiên run rẩy kịch liệt, thần quang kinh khủng nổ tung, một luồng thần lực vô cùng bộc phát ra, trong nháy mắt đẩy lùi Lăng Tiêu hơn mười trượng.
Hai tay Lăng Tiêu tê dại, ngũ tạng lục phủ chấn động, trong ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng ngưng trọng.
Đòn đánh này của Cửu Thánh Tử, đã có sức mạnh thuấn sát cường giả Vương Hầu cảnh, hầu như muốn vượt qua cực hạn của cảnh giới Vương Hầu.
“Cái gì?!”
Cửu Thánh Tử cũng hơi sững sờ, đòn đánh này hắn đã phải trả một cái giá cực lớn, ấy vậy mà Lăng Tiêu lại không bị thuấn sát?
“Là thanh cổ kiếm này? Đúng là bảo vật trong truyền thuyết sao?”
Ánh mắt Cửu Thánh Tử chấn động, vẻ tham lam trong mắt càng thêm mãnh liệt.
“Giết!”
Thế nhưng, Lăng Tiêu không hề cho hắn cơ hội phản ứng, sau khi sử dụng chiêu này, Cửu Thánh Tử rõ ràng suy yếu đi một chút, đây chính là cơ hội tốt để đoạt mạng hắn!
Ngang!
Tiếng rồng ngâm kinh thiên vang lên, Lăng Tiêu tung mình bay tới, tốc độ đạt đến cực hạn, tinh lực khắp người dâng trào, hóa thành Thần Long màu vàng, đột nhiên trấn áp xuống Cửu Thánh Tử.
Cú đấm này như Thái Sơn áp đỉnh, khiến sắc mặt Cửu Thánh Tử đại biến, lập tức đưa tay đón đỡ, bao cổ tay đồng thau phóng ra hào quang sáng chói.
Tất cả tinh hoa của bản dịch này được tạo ra dành riêng cho độc giả tại truyen.free.